Sáng thức sớm, tôi ra vườn tưới tí xíu nước, chỉ tí xíu thôi, cho mấy thứ cây đang có trái, thương lắm không nỡ nào để các trái bé tí bị khô và rụng xuống vì thiếu nước. Những cây chanh dây, thu đủ, mãng cầu, chanh, ổi ... đang ra trái nhiều, làm sao có thể để mặc kệ không tưới nước được? Thành phố tôi ở kêu gọi mỗi nhà, mỗi người nên dùng nước ít hơn, cây cỏ chỉ được tưới hai lần một tuần và mỗi khoảng tưới được 15 phút. Hàng ngày tôi để dành nước sạch khi rửa rau ... mang ra tưới thêm cho cây cỏ. Mọi nơi đang thiếu nước, hạn chế được chừng nào quý chừng đó.
Nhìn trái trên cành như vầy, không thương sao được...
Thu đủ này ngọt, đặc ruột, không hạt và ngon giống như trái ở bên nhà, không bở như giống thu đủ của Mexico.
Cây chanh dây trồng mùa hè năm trước, năm nay ra trái thật dễ thương, dù không nhiều trái nhưng nhìn những trái đầu tiên, thích lắm.
Hoa hoàng anh mấy tháng nay ra khá nhiều dù không tưới, cành dài cành ngắn đâm ra lung tung vì không có giàn cho nó tựa. Thời gian qua không có giờ nên tôi nhờ anh cột tạm cho đỡ vướng lối đi. Sáng nay, tháo hết dây nhợ ra, làm lại cây hoa yêu quý của tôi. Có lẽ phải tìm mua mấy miếng khung người ta làm sẵn cho cành cây tựa lên. Không thể để như vậy hoài, cũng không nỡ cắt bỏ những cành cây... Thương lắm, hoa có từ tháng hai đến tháng mười một. Không hiểu sao mà có hoa liên tục, có lẽ cây thương tôi vì tôi thường nói chuyện với hoa? Cây lên mạnh, chả bao giờ cho phân bón gì, thỉnh thoảng tưới tí nước. Vừa rồi tôi không tưới hoa và cỏ hơn hai tuần vậy mà hoa vẫn nở hàng ngày, vàng rực khung cửa sổ của tôi. Giống như đám cúc mỗi mùa thu, năm nào cũng ra hoa ngập tràn khoảng sân nhỏ.
Hoa sứ vẫn có đều đặn mỗi mùa hè, lúc sau này con trai thường mang vào tặng mẹ. Để trên bàn lúc nào cũng thoang thoảng mùi hương thật dễ chịu.
Bây giờ thì cầu xin trời mưa, lạy trời mưa xuống, lấy nước tôi uống ...
Jul 12, 2015
No comments:
Post a Comment