Thursday, August 29, 2013

Eric Clapton - Wonderful Tonight



Wonderful tonight - Eric Clapton



Tình cờ nghe bài này khi ăn trưa. Lời bài hát thật quen. Vẫn với cái tật không bao giờ để ý tên bài hát cũng như tên ca sỹ, nhạc sỹ, ban nhạc... Bây giờ thì biết ra đây là bài Wonderful Tonight của Eric Clapton. Gõ vài chữ search ... ra một mớ bài nhạc... click vào youtube nghe từng bài. Thì ra, tất cả nhạc Eric Clapton mình đã quen thuộc từ thuở nào. Chỉ không biết tên tác giả thôi. Thật là ngố...

Từ mấy mươi năm nay, mình đã thích nhạc Eric Clapton, cùng với những nhạc sỹ khác... Nhưng vì cái tật không bao giờ để ý tên tuổi, chỉ biết nghe, nên khi nghe người ta nói đến ban nhạc này, ca sỹ nọ, mình cứ như vịt nghe sấm. Chỉ khi nào nghe bài nhạc thì biết là mình đã thuộc nằm lòng...

Nghe lại bản nhạc thật hay.









Wonderful Tonight - Eric Clapton

It's late in the evening; she's wondering what clothes to wear.
She puts on her make-up and brushes her long blonde hair.
And then she asks me, "Do I look all right?"
And I say, "Yes, you look wonderful tonight."

We go to a party and everyone turns to see
This beautiful lady that's walking around with me.
And then she asks me, "Do you feel all right?"
And I say, "Yes, I feel wonderful tonight."

I feel wonderful because I see
The love light in your eyes.
And the wonder of it all
Is that you just don't realize how much I love you.

It's time to go home now and I've got an aching head,
So I give her the car keys and she helps me to bed.
And then I tell her, as I turn out the light,
I say, "My darling, you were wonderful tonight.
Oh my darling, you were wonderful tonight.

Tuesday, August 27, 2013

17-MILE DRIVE





The Lone Cypress - Pebble Beach, California
Photo by Nick Pham © 2013






Pebble Beach, California
Photo by Nick Pham © 2013


Monday, August 19, 2013

CHỮ CHO NGÀY TỰU TRƯỜNG



Chữ cho ngày tựu trường



Sáng nay, buổi đầu tiên sau mười tuần lễ nghỉ hè học trò trở lại trường. Mẹ và con cũng chuẩn bị cho ngày này từ cuối tuần. Sau hai chuyến đi chơi về, hai mẹ con đi mua bút viết giấy mực và sắp sửa backpack sẵn sàng. Tối qua mẹ đi chợ mua đủ các thứ để con tự làm thức ăn sáng và lunch mang theo. Con đi học mà mẹ cũng nôn nao.

Đã xa lắm rồi thuở cầm sách gõ guốc đến trường trong lứa tuổi ngây thơ của bố mẹ. Sau này dù bố mẹ có đi học lại, cũng là đi học, cũng mang cặp vở, cũng bút mực giấy trắng nhưng không còn được tâm trạng vô tư như xưa. Hàng ngày mẹ thường bảo con, enjoy every day, time is flying. Mẹ đã giảng giải cho con hiểu, đến khi ra khỏi trường và đi làm, đương đầu với áp lực của công việc, con sẽ thấy tiếc nuối vô cùng những ngày cắp sách. Lúc đó có muốn trở lại cũng không được nữa...

Con thường thắc mắc, có quá nhiều bài vở, tại sao tuổi trẻ các con không được thong thả chơi đùa... Làm sao mẹ nói hết cho con hiểu? Cuộc sống đi theo kỹ thuật tân tiến, mọi thứ chạy đua, không còn như xưa thời của bố mẹ. Lúc ấy, chưa có computer, chưa có internet, chưa có cell phone, vv và vv... Thời gian rãnh rổi và tuổi thơ được thật sự là tuổi thơ. Bây giờ, ngoài việc học từ sách vở các con có quá nhiều thứ chung quanh để khám phá, để tìm hiểu. Chưa kể đến nhiều thứ ở internet hay trong sách vở, hàng ngày những chương trình truyền hình cũng có rất nhiều điều đáng học hỏi. (Dĩ nhiên không nói đến những chương trình vô bổ). Trí óc các con còn vô tư chưa phải lo nghĩ chuyện đời, con học được nhiều chừng nào tốt chừng đó. Bố mẹ vẫn thường tiếc thầm cho mình, khi lớn lên đã không có đủ phương tiện để học hỏi như thế hệ các con bây giờ. Con không hiểu rằng, để theo kịp những đòi hỏi của việc làm, bố mẹ phải vừa làm vừa học. Và trong đầu có một trăm ngàn thứ để lo toan, học thêm không phải đơn giản.

Con yêu thương, con tạm rời xa sách vở và đã rong chơi cùng bố mẹ trong suốt mùa hè, bây giờ là lúc con trở lại trường lớp với bạn bè và hãy cố gắng trong chuyện học của con. Còn rất nhiều thứ cho con học và hãy thu lượm thật nhiều khi được giảng dạy, đó là một phần vốn liếng cho cuộc sống khi con ra đời.

Mẹ biết con rất thích đọc những lá thư mẹ viết cho con. Đây là một món quà đầu năm học, hôm nay đi học về con sẽ rất vui khi đọc những giòng chữ này. Hãy cố gắng từ ngày đầu tiên con nhé.

Thương yêu,
Mẹ của con





Nguyệt Hạ
Aug 19, 2013

Thursday, August 15, 2013

Bâng Khuâng Tiếng Guốc - TKB


FLOWERS


Hoa đang nở rất đẹp




 Flowers:Time lapse in HD (22 Flowers)

 PhotoPhotoPhoto
Photos: Truc Le

THẬT TUYỆT VỜI

    Saying it with Flowers
Hãy CLICK vào FLOWERS dưới đây để thưởng thức các lọai hoa đang nở.
           arrow, button, right iconFLOWERS

Thursday, August 8, 2013

THƠ MÙA THU - TKB









Thơ Trần Kiêu Bạc

TRONG TẦM TAY



San Juan Capistrano Mission




TRONG TẦM TAY



Thỉnh thoảng khi ăn không ngồi rồi, không có chuyện gì làm, đôi lúc tôi cũng thắc mắc đến hai chữ "bình an" ...  Hai cái chữ này nghe thấy đơn giản nhưng để thực sự có được không dễ chút nào.

Từ ngày biết chạy vạy lo cơm áo gạo tiền thì hình như hai cái chữ ấy đã biến đi khỏi cuộc sống thường nhật. Đời sống vật chất bận rộn làm gì có thì giờ để ngồi đó mà nghĩ ngợi xa xôi. Từ sáng đến tối, thức dậy là đủ một trăm thứ việc, làm sao cho kịp giờ, làm sao cho khỏi trễ... để đi ra khỏi nhà, đến trường, đến sở.  Tối về thì chạy đua với xe cộ ngoài đường sao cho về kịp giờ nấu cơm ăn cơm và tham dự những sinh hoạt buổi tối của con cái...

Cuối tuần trước, nhân ngày lễ Memorial, tôi cùng gia đình đi thăm một nhà thờ xưa ở vùng biển miền nam tiểu bang Cali. Cảnh nhà thờ xưa đổ nát chỉ còn lại những bức tường trơ trọi và tháp chuông, nhưng khuôn viên nhà thờ rất đẹp. Cây cối hoa cỏ và hồ nước tạo cho mình một cảm giác bình yên thoải mái. Nếu  chỉ vào để ngắm sơ thì đi một vòng khoảng vài chục phút là hết. Nhưng tôi đưa Thầy tôi, người đã trên 90 tuổi đi dạo, nên phải đi chậm và ngừng nghỉ nhiều lần. Vài tiếng đồng hồ nơi đó, đi qua khu vườn hoa, đi qua những bức tường cũ, nhìn ngắm những cái chuông còn lại... ngồi nghỉ ở hồ cá có hoa súng màu hồng màu vàng ... Đâu đâu cũng mang lại cảm giác thật sự thảnh thơi.
 
San Juan Capistrano Mission


Khi vào trong nhà nguyện, nghiêm trang, lặng tĩnh. Ngồi nghỉ và đọc vài bài kinh cùng dâng lời cầu nguyện. Tôi cảm nhận được mình đang có sự bình an. Thật giản dị. Tôi hiểu được rằng, chẳng cần tìm kiếm đâu xa, hạnh phúc là lúc này đây, tôi đang được đi chơi với người cha yêu kính và gia đình thương yêu của tôi. 
  San Juan Capistrano Mission





















Không cần phải đến nơi nhà cao cửa rộng, không cần phải có mặt ở nơi xa xỉ hoành tráng... Chỉ cần một khoảng không gian yên tĩnh, với người thân có mặt quanh mình, ai cũng vui vẻ thoải mái, trong tâm không vướng bận gì, đó là bình an. Đơn giản như thế. Thời gian là của mình, không để những lo toan của cuộc đời rượt đuổi vòng quanh. Khi tôi đi dạo ngoài trời, tôi chú tâm vào cảnh vật, cây cỏ, cảm nhận được sự ưu đãi mình đang có từ thiên nhiên. Tôi cám ơn từng tia nắng ấm, từng làn gió mát, từng cánh hoa màu sắc rực rỡ, từng cành lá chao động lao xao... Cứ thầm nghĩ và tạ ơn trong lòng, mình đang còn may mắn được có dịp đi thăm nơi này chốn kia, còn được mạnh khỏe đi đứng, chưa cần phải nhờ đến ai dìu dắt, vẫn còn được nhìn ngắm mọi thứ chung quanh bằng chính đôi mắt của mình, tai vẫn còn nghe và đầu óc vẫn còn suy nghĩ được... Tất cả những thứ hàng ngày mình vẫn có nhưng hình như hiếm khi mình dừng lại để "biết ơn" (appreciate) sự có mặt đó.
 
 
San Juan Capistrano Mission

Một ngày nghỉ lễ qua đi thật vui,  tôi trở về nhà với tâm trạng thật thoải mái và yên lành. 



Nguyệt Hạ
Cuối tháng Năm, 2013


 

Bạn thương mến,

Nguyệt Hạ viết bài này cách đây hơn hai tháng và bài viết bị bỏ quên. Hai tuần lễ sau ngày đi chơi là Father's Day, cả nhà đã có hai ngày cuối tuần thật vui Cha con sum vầy. Qua hôm sau Nguyệt Hạ bị đau chân và không đi được gần ba tuần lễ.

Có bị đau và nằm một chỗ mới nhận ra mình đã "dùng" cơ thể mình một cách tự nhiên mà không bao giờ nghĩ rằng, tất cả những gì mình có là do ân sủng của Ơn trên ban cho và có thể mất đi không biết lúc nào. Thêm một lần nữa, Nguyệt Hạ biết rằng cuộc sống này quá ngắn ngủi và mọi chuyện bất trắc có thể xảy ra vào những lúc mình không ngờ trước.

Hôm nay Nguyệt Hạ gửi đến bạn, những người bạn yêu mến của Nguyệt Hạ một chút tâm tình chia sẻ. Xin hãy giữ chặt mối dây thân ái bạn nhé.

Thương mến,
Nguyệt Hạ

Aug 08, 2013



Monday, August 5, 2013

BẠN THẬT - BẠN GIẢ



Bạn thật, bạn giả

Lê Hữu

Nhiều người vẫn cho rằng một trong những hạnh phúc trên đời là tình bạn. Điều này thì ai cũng dễ dàng đồng ý thôi. Thế nhưng, để có tình bạn thực sự thì cần có những người bạn thực sự. Như thế nào gọi là một người bạn?     
      Liệu có phải những ai ta vẫn giao du đều là bạn cả? Không đâu, số người ấy gồm cả “bạn” lẫn “bè”, và phần nhiều là bè hơn là bạn. “Bạn bè” không phải là cách nói cho xuôi tai, cũng không phải là “từ láy” này nọ như nhỉều người tưởng mà là “từ ghép” của hai chữ “bạn” và “bè”. Bạn, nói đơn giản, là người đồng hành cùng chia vui sẻ buồn với ta trên những chặng đường đời. Bè là những kẻ tạt ngang qua đời ta trong chốc lát, rồi đường ai nấy đi mà không chút vấn vương. “Bè” trong những chữ “bè phái”, “kết bè, kết đảng” gợi lên ý tưởng không mấy hay ho. Tình bạn thường “tĩnh” hơn là “động”, lắng đọng hơn là sôi nổi. Những kẻ ở quanh ta trong những cuộc vui ồn ào mà ta tưởng là “bạn”, thường chỉ là “bè”. Như những cuộc vui chóng tàn, những người “bạn” ấy cũng nhanh chóng biến mất khỏi đời sống chúng ta. Những người tưởng rằng mình có nhiều bạn, thực ra là những người không có hoặc có rất ít bạn (và không biết phân biệt đâu là bạn, đâu là bè).
      Bạn lại có “bạn thật” và “bạn giả”. Bạn thật là khuôn mặt thật, không điểm phấn tô son. Bạn giả là chiếc mặt nạ, với nhiều lớp phấn dày. Như cuộc sống có hai mặt, con người vừa có bạn thật lại vừa có bạn giả. Bạn giả lúc nào cũng nhiều hơn bạn thật, đến với ta vì lợi ích nào đó chứ không vì tình thật. Bạn giả là người đóng giả vai người bạn, ngoài mặt tỏ ra thân thiện nhưng có thể bất ngờ tặng cho ta những nhát dao trí mạng từ phía sau lưng hoặc phun ra những nọc độc của lòng đố kỵ. Đôi lúc có kẻ thù còn dễ chịu hơn có những người bạn giả. Bạn giả cũng tựa như bạc giả vậy, đã không xài được mà để trong túi có khi mang họa.
      Khác với bạn giả, bạn thật là người thực tâm mong muốn những điều tốt lành cho người bạn mình và vui sướng trông thấy bạn mình hạnh phúc, thành đạt trong cuộc sống (dẫu có “qua mặt” mình đi nữa). Bạn thật không ngại nói thẳng nói thật về những sai trái của bạn mình để giúp bạn cải thiện bản thân cũng như không ngại tán thưởng về tài năng hoặc thành công của bạn mình để giúp bạn thêm tự tin trong cuộc sống. Bạn thật luôn nói tốt về bạn mình sau lưng bạn. Bạn thật là người đến với ta trong lúc ta trần trụi hay trong thời kỳ đen tối nhất của cuộc đời, và cũng là người mà ta có thể đến gõ cửa một cách thoải mái khi cần sự giúp đỡ.
      Những người bạn như thế làm sao có nhiều được, thường chỉ đếm được trên những đầu ngón tay của một bàn tay (và ít khi đếm hết được). Đến một tuổi nào đó người ta khó mà có thêm được những người bạn mới, trong lúc những người bạn cũ thì cứ mất đi lần lần. Tình bạn cần có một bề dày của sự gắn bó, cảm thông và tin cậy.
      Với những người tôi thực lòng quý mến, tôi vẫn nói: “Tôi mong cho anh/chị không có bạn hơn là có những người ‘bạn giả’. Có được chừng vài ba người ‘bạn thật’ thì anh/chị là người may mắn và hạnh phúc.”
Lê Hữu

Friday, August 2, 2013

MAGIC


 MAGIC
    
MỘT SHOW THẬT HAY ! 
Double Fantasy - LE PLUS GRAND CABARET DU MONDE - (YouTube)
Mời xem :