Tuesday, October 27, 2015

Hạt Nhớ




Hạt Nhớ


Hạt nhớ nẩy mầm tự cuối tim
Cây xưa lá cũ vun nỗi niềm
Đong đưa giọt thương trên cành cỗi
Rơi vỡ tan tành một mảnh riêng

Yêu dấu quẩn quanh miền xao động
Ký ức lặng lờ chốn lãng quên
Đưa tay chạm rõ dư âm quyện
Mưa rớt bên lề - đời ngả nghiêng

Sợi nhớ quàng vai cười lúng liếng
Trải dài bóng chiếc lối vàng thu
Mơ - ươm - mộng - dệt - chừng chưa đủ
Gió kết thành tơ tóc tương tư

Nguyệt Hạ



Thursday, October 22, 2015

PLUMERIA







Tuần qua cây sứ thứ hai của nhà ra hoa. Hình như trong những năm qua, cây sứ này không được happy cho lắm nên sống rất èo ọt, không hoa, không lá. Năm nay tự dưng lên mạnh, cao, nhiều lá, nhiều hoa. Khi tôi mua chỉ là một khúc dài chừng gang tay, người ta cắt từng khúc từ thân cây sứ, và bán ở Aboretum. Người bán - là những người tình nguyện đến giúp - cũng không biết hoa màu gì. Tôi mua khoảng 7, 8 năm rồi, tuần vừa qua mới có hoa đẹp như thế này. 



Hoa sứ này thật đặc biệt, dưới mỗi cánh hoa, có viền hồng thật đẹp và lạ.


















Hương hoa sứ này hơi sắc hơn hương hoa sứ loại kia. 






Nhà vẫn có hoa sứ này, vẫn đẹp nhưng bây giờ có loại viền hồng nên xuống chức một bậc:









Tuesday, October 20, 2015

*** Viết Cho Một Tình Yêu ***



Viết Cho Một Tình Yêu
Yên Sơn


“Chỉ có thuyền mới hiểu biển mênh mông nhuờng nào!
Chỉ có biển mới biết thuyền đi đâu về đâu”*


hai câu thơ càng nghĩ càng thấm thía
anh và em ôm thương nhớ mỗi đầu
dù chúng mình lâu không gặp mặt nhau
không điện thoại, không thư từ thăm hỏi


dẫu cuồng nộ như phong ba đêm tối
vẫn môi cười với tháng nắng ngày mưa
vẫn cam lòng khi hạnh phúc đong đưa
như trái chín đầu cành bên vực thẳm

dẫu không nói, em biết anh nhớ lắm
dẫu bặt tăm, anh cũng biết em buồn
tình chúng mình lãng đãng như giọt sương
nằm lắt lẻo trên đầu cành trụi lá

thì hãy cứ nằm im như phiến đá
đâu có ai nói đá có linh hồn
mặc cho đời ai dại với ai khôn
ai mặc khải một tình yêu trái đắng ?!

đừng hỏi nhau làm gì khi trống vắng
cứ nhìn trời khi trăng tỏ đêm khuya

03102009


*Thuyền và Biển - Thơ Xuân Quỳnh, Nhạc Phan Huỳnh Điểu


Friday, October 16, 2015

Mưa Thu











Mưa Thu

Mưa hỡi mưa hoài mưa nhớ ai
Đêm thâu thao thức đếm canh dài
Trầm tư tâm sự hoài vương vấn
Đau đáu niềm riêng chẳng nhạt phai
Làn gió ngập ngừng bay rối tóc
Hơi sương thấm đậm ướt mềm vai
Mưa thu gợi nhớ ngày xưa cũ
Mùa mới mong thầm tuần thái lai

Nguyệt Hạ




Tình Thu

Mưa rớt tiếng buồn như gọi ai
Gió thu lạnh thổi những đêm dài
Chong đèn nhớ bóng thương đời mỏi
Thức giấc hong tình tiếc mộng phai
Trăng lạc nửa vành xa dấu ái
Đời chia hai ngã thiếu bờ vai
Anh ơi đi biệt sao không nói
Lối cũ em chờ bước vãng lai

Thanh Huy




Đêm Thu

Mưa rớt rơi hoài trước ngõ ai
Đêm thu nghe tiếng nước lăn dài
Hắt hiu đèn nhạt soi tình muộn
Vàng vọt trăng tàn chiếu sắc phai
Ray rức nhớ ai buồn tất dạ
Mơ màng tưởng bóng ấm đôi vai
Chắt chiu kỷ niệm trong tâm khảm
Nung nấu tấm lòng vọng ước lai

Nguyệt Hạ




Cảm tác từ Mưa Thu của Nguyệt Hạ:

Thu Đến Mưa Rơi

Thu đến mưa rơi thu khóc ai
Có bao người thức suốt đêm dài
Bâng khuâng nhớ mẹ ơn dày nặng
Khắc khoải hoài cha nghĩa chẳng phai
Chưa trả công thầy đầy tấc dạ
Chẳng đền nghĩa nước nặng hai vai
Mưa thu gợi lại bao hoài niệm
Chiêm nghiệm một đời không tái lai.

Anh Tú
10/10/2015


 

Thursday, October 8, 2015

PASSION FRUIT





 


Lần đầu tiên tôi thấy chanh dây cách đây hơn hai mươi năm tại Hawaii. Khi ấy chúng tôi đi hết các đảo và mỗi nơi dừng lại mướn xe chạy vòng quanh.

Đang đi giữa đường rừng núi, thấy người bản xứ bày bán trái cây, ngoài các thứ thông thường như thơm, thu đủ, xoài, chuối vv..., tôi thấy có quả gì màu tím lạ mắt, cầm lên thấy mùi thơm đặc biệt. Hỏi người bán, họ nói tên là Passion Fruit. Tôi hỏi ăn làm sao, người ấy lấy dao cắt ra làm đôi, đưa cho tôi ra dấu cho vào miệng. Tôi thử một vài hạt thấy chua quá sức, chua lè lưỡi luôn. Người bán cứ nói, Very good for you, nhiều lần. Họ mời mua thêm nhưng tôi lắc đầu vì chua quá, thấy không ngon. Hôm ấy tôi trả 50 cent cho quả ấy. Từ đó đến nay, tôi chưa gặp lại quả passion fruit bao giờ, chỉ uống nước chanh dây khi đến một vài khách sạn, nhưng tôi không thích lắm.

Mùa hè năm trước tôi đi chợ trời, nghe lời dụ dỗ của anh chàng bán cây người Phi,
- You trồng hai tháng là có trái, cây này mạnh lắm.

Thích quá tôi mua ngay. Cây cao cỡ đầu người, nhà hết chỗ trồng nhưng tôi cứ mang về. Tìm chỗ nhét xuống, chật chội, chen chúc giữa bụi sả, cây cam, cây thu đủ. Hai tháng sau chờ hoài, chờ mãi, cây có lên lá nhưng chả thấy hoa trái gì. Rồi mùa lạnh đến, mùa xuân qua, muà hè lại, cây có hoa, những bông hoa màu tím trắng dễ thương vô cùng.







  
Một buổi sáng tình cờ nhìn lên, tôi thấy treo lủng lẳng những quả cầu nhỏ. Vui hết biết. Ngày nào tôi cũng ra nhìn hoa và nói chuyện với cây trái ...




Khoảng 6 đến 8 tuần quả bắt đầu đổi màu từ xanh sang hồng nhạt.





Tôi xem ở internet thấy passion fruits có quả màu tím, màu vàng, không thấy màu hồng như cây của tôi. Một tuần sau, sáng thức dậy, tôi thấy 4, 5 quả xanh rơi xuống đất. Tôi không hiểu tại sao, nước vẫn tưới đầy đủ, lá vẫn xanh, không có dấu hiệu cây khô trái rụng. Tôi mang mấy quả ấy vào nhà, qua một ngày quả đổi màu và hai ngày sau là ăn được rồi. Lạ là quả chanh dây này màu hồng chứ không phải tím.




 Ngày thứ nhì hơi ửng hồng:

 




 Ngày thứ ba đậm màu hơn: 





Từ trưa đến chiều tối ăn được rồi: 




Tôi cắt ra thử thấy chua và ngọt, ngon lắm. Không phải chua le lưỡi như ngày xưa ăn ở Hawaii. Và một ngày tôi nhâm nhi một quả, thưởng thức công trình trồng trọt của mình, kể cả công giúp vui văn nghệ cho cây hàng ngày nữa. 





Trái này kẹt trên giàn chờ người giải thoát:





Nghe nói cây ra quả quanh năm, thế là tôi có quyền cho mình mỗi ngày một quả cho đủ các chất bổ và cần thiết trong cơ thể (*). Cây nhà người ta có hàng ngàn quả, cây của tôi chỉ khoảng vài chục, nhưng tôi chỉ cần như thế thôi. Mất hơn hai mươi năm tôi mới biết chanh dây tốt như vậy. 

 



Trong vườn sau nhà tôi, những cây ăn trái không cần tưới nước nhiều, tôi chỉ tưới hai lần một tuần như city cho phép, mùa này cây ổi ra quả khá nhiều tuy không lớn có lẽ vì ít nước nhưng ngon, ngọt, chua và dòn... 
 





Thu đủ có khá nhiều quả lớn có nhỏ có đủ cỡ, và trái na chỉ đếm trên đầu ngón tay cũng thật ngon ngọt. Năm nay hạn hán nên cây chanh có ít hơn mọi năm. 






Tôn Nữ Thanh Dương
Tháng mười, 2015





(*) Đọc những bài nghiên cứu, hạt chanh dây có nhiều chất bổ và tốt cho sức khỏe, từ antioxidant protection (không biết tiếng Việt là gì), đến tim mạch (cardiovascular), đường ruột (intestinal system), bổ sung chất magnesium và chất xơ, vv và vv.

 http://www.healwithfood.org/health-benefits/passion-fruit-seeds.php





Monday, October 5, 2015

Tuổi Thơ Tôi





TUỔI THƠ TÔI
Yên Sơn

trời râm ran vào Thu
tôi bỗng thấy nỗi buồn vướng mắc
như nụ hoa ở cuối mùa hương sắc
cúi xuống nhìn nguồn cội phát sinh

từ lúc tôi rời quê
trôi nổi, lênh đênh
chưa học tới đâu đã tới thời binh biến
khi hết mùa chinh chiến
lại bật gốc xa quê
nay, cuối mắt chân chim
trên đầu sương điểm
bỗng quay quắt nhớ về
ôi nguồn cội
ôi tuổi thơ tôi
lòng rưng rưng luyến tiếc

tuổi thơ tôi là những cánh đồng xanh biên biếc
ruộng lúa non sóng sánh gió thu vờn
tuổi thơ tôi là những buổi hoàng hôn
chờ đón mẹ ở chợ huyện về mang theo kẹo bánh
tuổi thơ tôi là những rừng đèn hoa sen lấp lánh
trôi trên dòng sông những Mùa Phật Đản trong đời

tuổi thơ tôi là những sáng sương rơi
trên tóc mẹ
trên vai tôi
trên đường đến lớp
tôi bám chân xuống con đường làng trơn trợt
dẫn đến trường qua mấy nhịp cầu tre

tuổi thơ tôi là những trưa hè
theo lũ bạn bơi qua sông rộng
gió thổi qua bờ xe nước nghe lồng lộng
và những tiếng reo vui
khi lượm được trứng vịt sót ven bờ

tuổi thơ tôi nhẹ êm như dòng Sông Vệ lững lờ
mùa xuân chín theo cha bơi thuyền về Mỹ Khê chạp giỗ
tôi hay giật mình… nghĩ mình thiệt ngộ
mới mấy tuổi đầu đã vai chú, vai anh

tuổi thơ tôi là những đêm gió mát trăng thanh
theo người lớn
mang chiếu trải trên bờ cát ven sông nằm ngủ
tuổi thơ tôi thanh bình thừa đủ
để nghe tiếng hát câu hò giã gạo dưới trăng khuya
là những ân cần, phụ trợ, xẻ chia
khi mùa gặt về bên thôn vắng

tuổi thơ tôi cùng với bao mùa mưa nắng
bờ xe nước kẽo kẹt ru từng giấc ngủ say nồng
tiếng gọi đò từ dưới bến sông
nghe âm hưởng thân thương
cho tôi một trời kỷ niệm
đã đi qua gần hết một cuộc đời phù phiếm
mới quay lại nhìn
mà như đã trăm năm

Tháng 9/2015


BIG SUR (2)




2 - POINT LOBOS STATE NATURAL RESERVE





Khi tôi có ý định đi chơi ở Big Sur, địa điểm đầu tiên được giới thiệu là Point Lobos State Natural Reserve. Người ta cho rằng tất cả những gì đẹp và hiếm quý dọc theo bờ biển của tiểu bang Cali có thể gồm lại tại nơi này.

Thoạt tiên tôi cũng không tin lắm khi đọc những lời khen ngợi về Point Lobos. Tôi không tìm hiểu nhiều hơn, cũng không đọc kỹ, đi thì cứ đi, cũng không kỳ vọng nhiều. Tôi nghĩ rằng cũng chỉ là bờ biển, cũng chỉ là hiking trail, vv và vv ... nhưng tôi đã lầm.  Những công trình thiên nhiên phải gọi là kỳ công của tạo hoá. Bạn phải đến tận nơi mới nhìn thấy được hết sự kỳ diệu của cảnh trí nơi này. Trên các website đã có rất nhiều hình ảnh đẹp, tôi chỉ chụp một số hình kỷ niệm cho vui, không diễn tả được những gì tôi chứng kiến tận mắt.

Đây không phải là công viên cho người ta vào giải trí, nhưng là chỗ giữ gìn và nuôi dưỡng những sinh vật, thực vật hiếm quý còn sót lại của thiên nhiên. Bờ biển có nhiều sinh và thực vật đang sinh trưởng, được giữ gìn, tạo điều kiện phát triển và để người chuyên môn có thể tiếp tục nghiên cứu sự phát triển của các loài ấy.


Tạo thành từ hàng triệu năm trước, biển Point Lobos với những bờ đá hình thể lạ mắt từ sự bào mòn của sóng biển, họ gọi là Rocky Shores.


SOUTH SHORE TRAIL

Có rất nhiều hiking trail dọc theo bờ biển Point Lobos, chúng tôi đi đường sát dọc theo bờ biển gọi là South Shore Trail.  


 







 

Nước bào mòn tạo thành những vòng tròn trên đá,








 Thấy mảng đá nào cũng đẹp, cũng lạ. Hình nào cũng muốn để lên,






Những vũng nước nhỏ trong suốt,

 
Vỏ sò bám trên đá,




Những đoạn hiking hai bên cây lá rất đẹp. Nơi đây có nhiều loại cây và chim chóc hiếm quý. Người ta khuyên nếu bạn muốn ngắm hoa lá nên đến vào mùa xuân. Mùa hè chỉ còn vài loại mọc trên đá, mãi lo ngắm nhìn biển và đá nên tôi quên chụp hình, được vài tấm:














Trên đường bạn có thể nhìn thấy biển từ nhiều góc cạnh khác nhau và những khoảng bờ biển ẩn mình khó thấy từ bên ngoài.






BIRD ISLAND TRAIL

Đây là một trong những đoạn trail đẹp nhất, đẹp từ cây cỏ hai bên cho đến cảnh biển từ trail nhìn xuống.





Từ sự chuyển động không ngừng của sóng biển, trong những vũng nước ngăn lại từ các bờ đá, màu nước thay đổi thành tạo thành những bức tranh tuyệt tác.








Bãi cát trắng mịn trong vũng nước xanh trong, bạn được tự do xuống tắm nơi đây,


 
 và hình dưới đây, thứ hỏi có nơi nào đẹp như thế? 

(Lúc tôi đứng trên cao nhìn xuống thấy có một người nằm phơi nắng, vài phút thì người ấy xuống lội nước rồi lên nằm trên cát, trông thật thoải mái yên lành)






Có rất nhiều giống chim tụ về đây. Chỗ chú chim này đậu gọi là Pine Woods, có nhiều thông và chim chóc bay lượn vui mắt.








Trên ghềnh đá có các loài chim biển, còn có sea otters, sea lions, vv và vv...





Đây là nơi người ta đứng ngắm whale bơi lội, 





hết cây cầu rẽ sang tay phải còn một đoạn trail, đứng nơi đó nhìn thấy whale rất rõ. Khi tôi đến, có khoảng 6,7 con grey whale bơi qua bơi lại, thỉnh thoảng whale phun nước lên, nhìn rất ngoạn mục. Ở khách sạn có để sẵn ống nhòm cho mình mang theo ngắm những sinh vật trên biển.





Những hình ảnh trên chỉ mới một phần nhỏ của Point Lobos Natural Reserve. Còn rất nhiều các loại sinh vật và động vật dưới nước cũng như trên bờ mà chúng tôi chưa có dịp thấy. Nơi này cho bạn lặn xuống nước để thấy toàn bộ sự kỳ diệu của thiên nhiên. Người ta nói nếu bạn đến đây mà chỉ đi trên cạn thì đã bỏ qua những gì tuyệt diệu nhất của Point Lobos, tất cả nằm dưới lòng nước. Rất tiếc, thôi đành hẹn dịp khác trở lại.


Tôn Nữ Thanh Dương
Aug 2015





* Từ Los Angeles: bạn đi trên đường Highway 1 về hướng bắc, qua khỏi Carmel-by-the-Sea khoảng 3 miles thì POINT LOBOS STATE NATURAL RESERVE nằm bên tay trái, lối vào ngay mặt đường. Bạn có thể đậu xe ngoài đường và đi vào không tốn tiền. Nếu muốn đậu xe bên trong, vào cổng trả 10 USĐ. Có rất nhiều chỗ đậu xe rải rác khắp nơi chứ không phải một parking lớn và phải đi bộ. Bạn đi hết chỗ này, dời xe sang chỗ khác, rất tiện cho người không muốn đi bộ nhiều.