Friday, February 27, 2015

Ừ Thế Nhé ...






Ừ Thế Nhé

Ừ thế nhé, cứ coi như xa lạ
Có gì đâu chuyện nhỏ xíu đó mà
Hờn vu vơ chuyện gì của người ta
Không cần biết ... anh chẳng thèm thăm hỏi

Ừ thế nhé, tình mình như sương khói
Chia làm hai nỗi nhung nhớ ngập đầy
Em nửa nhiều đong nặng cả hai tay
Anh phần ít chắc gì anh sẽ giữ ...

Ừ thế nhé, chia tay không ư hử
Bao nhiêu lần mình chả muốn rời nhau
Giọt mưa bay hay nước mắt u sầu
Em không hiểu tình anh sao nhẹ quá

Ừ thế nhé, tình hờ hay tình ảo
Trọn đời em chỉ có một trái tim
Khỏi cân đo đong đếm hay đi tìm
Em vẫn biết ai là người ... dễ ghét ...


Em Pleiku

TNTD


Tuesday, February 17, 2015

Soi Bóng Bên Lòng Suối Hẹp




Soi Bóng Bên Lòng Suối Hẹp
Yên Sơn

Em xa rồi đất nhớ
Trời cao buồn mênh mang
Hoa rũ buồn bên ngõ
Mây chiều bay lang thang

Bước khẽ qua lòng suối
Nhìn con nước gầy nhom
Hai bên bờ trơ trụi
In bóng mình lom khom

Cây sầu đông trụi lá
Đâu phải bởi mùa thu
Anh xa em dẫu lạ
Cạn duyên… có gì đâu

Có lẽ duyên đã cạn
Thôi giận hờn nhau chi
Mười hai năm khổ nạn
Vẫn là mối tình si

Dù không chung lối mộng
Một phần đời giữ riêng
Mỗi phương trời một bóng
Cố bơi qua ưu phiền

Đời bão bùng mưa nắng
Người bập bềnh trầm luân
Hạnh phúc cùng cay đắng
Trộn vui buồn bâng khuâng

Soi bóng mình trên nước
Bỗng thấy toàn bóng mây
Làm sao em đếm được
Còn bao nhiêu tháng ngày

Yên Sơn
Sắp cuối năm Giáp Ngọ






Làm Sao Em Biết

Làm sao em đếm được
Còn bao nhiêu tháng ngày
Làm sao em biết trước
Tình mơ mộng vụt bay

Đời trăm cay ngàn đắng
Hạnh phúc thoát tầm tay

Đường về thêm quạnh vắng
Bóng chập chờn tỉnh say

Duyên nào đành đoạn cạn
Bao giọt nước mắt ngà
Giận hờn chi nghiệt ngã
Tình hồng tình chia xa

Mất nhau có gì lạ
Bao nhiêu cuộc đổi dời
Đường trần chia hai ngả
Loanh quanh cũng gặp thôi

Soi mình bên giòng mơ
Cây trụi lá thu tàn
Muôn đời không duyên nợ
Làm chi có ly tan

Dù không chung lối mộng
Còn giữ gì trong tim
Đẹp đôi đẹp hình bóng
Tình si chẳng phải duyên?

Nguyệt Hạ
Feb 17, 2015


Nấu Bánh Cuối Năm






Bánh Tét - phần 2


Những đòn bánh tét để trong nồi như nêm, không còn chỗ nhúc nhích. Cho nước vào gần tràn ra ngoài chỉ ngập trên mặt bánh chừng 1cm! Tôi phải canh lửa thật vừa để khi sôi, nước không tràn ra ngoài và châm thêm nước sôi vài lần. Vậy mà sau 4 tiếng, mùi nếp chín đã dậy lên. Thấy không khí cuối năm có thật chung quanh ... Tôi xem Youtube, người ta dặn nấu 4 giờ, để chắc ăn tôi nấu luôn 6 giờ. Không phải đêm khuya nên cứ để nồi bánh trên lò, lửa nhỏ, nước sôi từ từ, mình làm chuyện khác.

Khi tắt lửa, vớt bánh ra, vui vui khi thấy bánh không bị bể hay nước vào. Đòn bánh nào cũng còn nguyên hình dạng. Tôi cũng bắt chước chị Ngô Đồng treo bánh trong nồi, vì thật sự những chiếc bánh nhỏ tí tẹo vậy, ra ngoài treo dưới giàn cây nhìn chắc là buồn cười lắm.




Treo bánh trong nồi


Tối hôm đó, tôi cắt bánh ra thử, ngạc nhiên khi thấy đậu và nếp không bị trộn lẫn vào nhau, chung quanh màu nếp xanh rất đẹp, đậu xanh vàng tươi và thịt cũng màu hồng tươi tắn. Ăn thử, nếp dẻo ngon, bánh gói chặt tay chứ không lỏng lẻo. Ai dza, vậy là thành công... Chỉ còn làm cho nhân đậu xanh ngay chính giữa nữa là tuyệt.




Bên trong không đến nỗi nào
Chung quanh nếp xanh rất đẹp.




Thấy mình cũng giỏi đó chứ ... Từ nay biết rằng nấu bánh chưng bánh tét không có gì đáng sợ. Ngày mai tôi sẽ làm thêm vì có người đặt làm bánh chay, không muốn ăn thịt. Đang thừa thắng xông lên nên tôi nhận lời ngay. 
Thêm việc cho ngày cuối năm.



Tôn Nữ Thanh Dương
Feb 16, 2015




Saturday, February 14, 2015

Bánh Tét









LẦN ĐẦU GÓI BÁNH TÉT


Chưa bao giờ tôi gói bánh tét cho chính mình. Khoảng mấy mươi năm trước khi còn ở bên nhà, sau khi học ra trường, có một người vợ của thầy giáo gọi tôi đến và chỉ cho tôi gói bánh chưng với cô. Khi ấy cô gói bằng khuôn, tôi cũng làm được, nhưng đến lúc buộc bằng lạt thì có người khác làm. Rồi thôi. Mấy mươi năm qua, trong đầu tôi lúc nào cũng nghĩ rằng, gói bánh tét khó lắm, tôi sợ tôi không buộc chặt tay.


Năm nay, xem nhiều đoạn phim Youtube chỉ cách làm, tôi muốn thử. Cùng lắm thành xôi ăn cũng không sao. Thế là mua nếp, đậu xanh và lá chuối để sẵn. Tôi đã biết phải ngâm nếp một đêm, phải làm đậu xanh và ướp thịt, vv... Đến màn lá chuối là buồn cười nhất. Trong Youtube thấy nói nên phơi lá chuối cho mềm. Tôi mang ra phơi, ai ngờ gặp ngày quá nắng. Lá chuối tươi phơi xong thành lá chuối khô dòn rụm. Trước khi làm tôi mang lá chuối ra rửa thấy sao lá chuối trổ màu nâu và đụng đến đâu rách đến đó. May mắn tôi còn dư một gói lá chuối nên mang ra dùng.


Mấy tuần trước, khi có ý định gói bánh, tôi đi tìm chiếc nồi lớn nhất trong nhà. Đo tới đo lui, nồi chỉ cao 9 inches. Vậy thì phải làm bánh 7 inches thôi vì nước phải cao hơn mặt bánh, và còn chừa chỗ từ mặt nước lên miệng nồi nữa. Nhìn cây thước khoảng 7 inches sao mà buồn, bánh gì ngắn ngủn vậy? rồi sao mà gói?, ai ăn ai đừng. Nhưng thôi, vì tôi muốn thử lần này nên quyết định dài ngắn gì cũng cứ làm cho biết. Chàng bảo đi mua cái nồi chiên turkey về nấu cho thong thả, tôi chần chừ, biết có làm nên cơm nên cháo gì không mà mua?


Rồi cũng đến lúc bày binh bố trận để ra tay. Tôi nghĩ rằng mình không buộc chặt nên nhờ chàng giúp. Hai người gói bánh cùng một lần, và cuối cùng bánh tôi gói đẹp và buộc chặt tay đều đặn hơn chàng. Hahaha... Nhìn bánh chàng làm sao giống bánh ú, tôi cười và bị chàng la cho, bảo là nhờ người ta làm rồi chê, không thèm làm nữa. Tôi có dám chê tiếng nào, chỉ cười thôi mà.


Chiếc bánh đầu tay không đến nỗi tệ


 Những chiếc bánh nhìn bề ngoài có lá che kín, không ai biết được bên trong ra sao. Tôi đoán khi nấu xong, bánh tét tôi làm sẽ giống như xôi đậu xanh vì nếp và đậu trộn lẫn nhau trong lúc tôi gói. Mai nấu bánh xong, treo lên cho ráo nước, khi nào cắt ra, nếu đẹp tôi sẽ khoe, không thấy hình ảnh gì, có nghĩa là xôi đậu xanh gói kiểu bánh tét nhé.


Xong xuôi, được 8 đòn bánh, nhưng hai ba cỡ kích khác nhau, dài có, ngắn có, mập ốm gì cũng có ... Tất cả vật liệu vừa khít khao, 5lbs nếp, 1 & 1/2 gói đậu xanh, 2 gói lá chuối đông lạnh, gần 2lbs thịt. Giờ gói bánh không lâu, mất thời gian nhiều là rửa lá và lau lá cho khô.



Hì hục khoảng hơn một tiếng - được chừng này







May mắn sao - 8 đòn bánh vừa vặn trong nồi



Bánh cao lên đến miệng nồi vầy nè, không dám cho nhiều nước




Nhìn công trình của mình, tôi thấy ta phục ta quá, ngon dở bên trong không cần biết, tôi đã gói và cột được những đòn bánh tét xinh xinh. Lần đầu tiên vậy là giỏi lắm rồi. Từ từ làm nhiều lần chắc là sẽ hoàn hảo.


Tôn Nữ Thanh Dương
Feb 12, 2015






Valentine - Kina Grannis (Official Music Video)

Friday, February 6, 2015

ĐÓN XUÂN NÀY ... NHỚ XUÂN XƯA - Phần 2




ĐÓN XUÂN NÀY ... NHỚ XUÂN XƯA - Phần 2



 Hợp ca chương trình văn nghệ Giáng sinh 




Trong ca đoàn, có những người học đại học ở vài trường khác nhau. Đặc biệt có vài anh ca viên, kể cả ca trưởng, lại là trưởng ban văn nghệ của Hội Sinh Viên Việt Nam tại trường đại học của họ. Các bạn gái học đại học nhưng không người nữ nào làm hội hè ở trường đại học.
 
Thời gian tôi sinh hoạt ca đoàn, các hội văn nghệ thường mang tiết mục của trường mình đến tham dự với các trường khác mỗi dịp lễ hay Tết. Để đi trình diễn phương tiện chính là xe hơi, tự chở nhau đi. Lúc ấy, chỉ một số ít có bằng lái xe, phần còn lại đang học trung học. Tết năm ấy, ca trưởng chọn một tiết mục ít người mang đi góp mặt với các trường bạn là màn hài kịch của chương trình văn nghệ đêm Giáng sinh.




Hài kịch góp vui với chương trình Văn nghệ Tết các trường bạn



Chương trình văn nghệ Tết (của Sinh viên Việt Nam) tại các trường đại học diễn ra vào chiều thứ sáu. Không hiểu sao họ không làm ngày cuối tuần, có thể vì sinh viên sẽ không trở lại xem vào cuối tuần chăng? Chúng tôi đi diễn các trường miền nam Cali gần với trường chúng tôi, từ UCLA, đến CSULA, CSULB, CSUN, v.v .., mỗi trường một tuần khác nhau, trong vài tuần trước và sau Tết. Những trường xa chúng tôi không đi được nên từ chối. 



Buổi chiều thứ sáu, sau khi mọi người hết lớp và tan sở - có người vừa đi học vừa đi làm - chúng tôi gặp nhau và đi chung xe. Ở đây, nói chuyện đi trên freeway vào chiều thứ sáu thật là bất đắc dĩ. Xe cộ dồn ứ lại nhất là khoảng đường đến Long Beach. Và chúng tôi đã phải tốn hết ba giờ đồng hồ trên đoạn đường đó. Ngồi trên xe nhúc nhích từ từ mà lòng dạ ai cũng không yên. Chương trình văn nghệ ở trường CSU Long Beach bắt đầu 7 giờ chiều, chúng tôi đến nơi gần 9 giờ đêm. Đậu xe xong, chúng tôi chạy vào hội trường, vì không còn kịp giờ đi vòng ngã sau hậu trường. Hình như màn kịch của chúng tôi là màn chót, chấm dứt chương trình.






 


Có đi làm văn nghệ chung mới thấy thương nhau. Có ngày cả bọn đi học từ sớm, không kịp ăn sáng, trưa chạy đến chỗ làm, chiều về đi làm văn nghệ, ai nấy đói lả, nhiều nhất là một cái bánh ngọt từ sáng đến tối. Vậy mà vẫn vui với nhau, vẫn hăng hái làm việc chung. Không những chỉ đi trình diễn ở các trường đại học vào dịp văn nghệ mừng xuân, ca đoàn thường đến hát chung với các ca đoàn bạn vào cuối tuần, khi có lễ lớn hoặc lễ kỷ niệm ở các giáo xứ khác.



Ca đoàn gắn bó sinh hoạt với nhau nhiều năm cho đến ngày mọi người học hành xong, có gia đình hay đi xa mới dần dần vắng mặt một số ít. Hiện nay ca đoàn vẫn còn sinh hoạt và chúng tôi gọi đùa là "ca đoàn già". Những kỷ niệm của thời tuổi trẻ đầy nhiệt huyết và nhiệt tình đó chẳng bao giờ tìm lại được. 



Tôn Nữ Thanh Dương

Feb 4, 2015


Thursday, February 5, 2015

Thư mực tím - 17









Thư mực tím 17




Em đang bị chia trí với bao nhiêu thứ chung quanh, việc nhà, việc sở, bên nào cũng phải thanh toán cho xong trước cuối năm... Tết đến nơi, em có một cái truyền thống là phải làm cho hết, dọn cho sạch mọi thứ trước giao thừa. Năm này em đang buồn. Nửa muốn làm, nửa không. Mọi thứ với em hình như không còn ý nghĩa gì nữa...

Vậy mà anh đến. Bất ngờ như từ trên trời rơi xuống. Em nửa mừng, nửa buồn, nửa muốn khóc, nửa cười. Anh đến như một bóng râm cho em nương tựa hay anh đến như những cơn gió lốc cuốn em đi càng lúc càng xa hơn cái thực tại của em? Hay anh đến làm cho em nhớ rõ hơn kỷ niệm của những ngày xưa cũ, xưa thật xưa, xưa bằng cả ba phần tư cuộc đời của em?

Từ bài thơ Les feuilles mortes, em đang còn xôn xao với những con chữ anh gửi đến ngày sinh nhật em, cảm động vô cùng qua lời thơ anh dịch. Em đang còn chìm trong cảm giác mênh mang với bài hát với bài thơ. Em đọc nhiều, nghe nhiều, chưa bao giờ có lời thơ nào làm em xúc động đến thế. Có phải vì những con chữ đó từ anh viết ra, và từ anh gửi đến cho em? Có bao giờ em biết trước được, sẽ có ngày chữ nghĩa của anh chạm sâu vào tâm khảm em đến như thế?

Anh của khoảng đời rong ruổi xa xưa, em của tháng ngày thơ ngây cắp sách trên đồi cỏ hồng. Có ai biết trước mình sẽ lạc nhau, và có ai đoán được mình sẽ gặp lại nhau - sau một khoảng thời gian đằng đẵng tưởng như tuyệt vọng. Anh đã làm em rơi nước mắt. Chuyện có thật mà như cổ tích. Chuyện đang xảy ra mà như trong phim ảnh. À thì cứ coi như một cuốn phim, bắt đầu từ ngày xa xưa ấy, gián đoạn vì thời gian, và bây giờ có thể nối lại thêm một vài thước hình ảnh...


Em ru gì, lời ru cho anh, một đời đam mê, một đời giông tố,
em ru gì cho ta, khi bao ngày phôi pha,
 .....
em ru gì, lời ru cho ngày mai,
thời gian có bao giờ trở lại, 

(Đâu phải bởi mùa thu - Phú Quang)

 
Có phải trùng hợp không, đây là bài nhạc em rất thích, hôm nay nghe anh hát, em đã không cầm được nước mắt. Em không mong muốn gì hơn, không muốn tin cũng không được. Thời gian chả bao giờ trở lại, mình đã mất hết khoảng đời xưa, nhưng giờ đây, gặp lại nhau là may mắn lắm phải không anh? Em chúc anh phần đời còn lại có thật nhiều niềm vui. Mãi mãi niềm hạnh ngộ này là hạnh phúc của em.

Nguyệt Hạ
Feb 5, 2015




Đâu Phải Bởi Mùa Thu
Nhạc và lời: Phú Quang
Ca sỹ: Ngọc Hạ