Monday, November 2, 2015
Sân Ga
Cuối tuần, tôi rời sân ga ...
Vài phút ngồi trong toa xe nhìn ra ngoài, tàu chưa chạy, bỗng dưng nghĩ đến một hình ảnh tiễn đưa. Hai người lưu luyến, bịn rịn không muốn rời, hai cánh tay buông ra, rồi một người đứng yên vẫy tay, người bước đi chân cất lên nhưng hình như lòng muốn quay lại... Hình ảnh một vòng tay ôm, một nụ hôn trước khi từ giã, hình ảnh không những đẹp mà còn ấm lòng. Lại lẩn thẩn tự hỏi, nụ hôn từ giã ấm lòng hay đau lòng? chia tay làm sao vui, làm sao ấm? dứt rời nhau, lòng sẽ đau đớn phải chăng? Có ai hiểu được tâm trạng người chia tay? hiểu chứ nhưng làm sao diễn tả cho người khác hiểu mình?
Tiếng còi tàu, từ bên trong nghe không lớn lắm nhưng người đứng lại có thể gọi đó là một âm thanh xé lòng vì đánh dấu giờ phút xa rời. Bánh xe từ từ lăn, nhiều cánh tay đưa lên vẫy vẫy, làm sao giữ lại nụ hôn vừa gửi gấm, làm sao cô đọng lại giây phút vừa đánh mất... Từng khuôn cửa sổ vụt qua, cảnh vật bên ngoài trôi nhanh, nhanh hơn, nhanh hơn và mất hút. Cảm giác vẫn chưa rời người trong toa tàu, có gì trong đầu người đúng lại sân ga lúc này? Chắc chắn là buồn, là hụt hẫng, là trống vắng...
Tôi thích những chuyến tàu, tôi yêu những chuyến đi, tôi không muốn chia lìa, tôi không lạ gì cảnh chia tay và tôi vẫn đi về...
Nguyệt Hạ
Tháng mười một 2015
Labels:
NH
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment