Giữa Mộng và Thực
Yên Sơn
Em huyền ảo như khói sương
Trong đêm thu muộn giữa vườn trăng vơi
Anh là đêm thu muộn
Em là ánh trăng vơi
Nhìn nhau ý nhị nụ cười
Dư hương còn đậm dẫu thời xuân qua
Tình như có, như rất xa
Giữa đêm dỗ giấc lời ca thật buồn
Em như bờ liễu rũ
Anh làm ánh trăng suông
Đôi bờ một cõi nhớ thương
Vẫn nghe nhịp đập, mùi hương thật gần
Giật mình mình lại phân vân
Bờ xưa bến cũ mấy tầng trăng thu
Anh là xe thổ mộ
Em là khách nhàn du
Chung đường nhưng bước về đâu
Ánh trăng dát bạc điệp màu sương lam
Chớm Thu 2014
Thu Tình
Trăng thu rơi muộn giữa trời
Em nghe anh đến bên bờ khói sương
Từ ngày tim nhỏ lạc đường
Tiếng thơ anh gợi còn thương còn chờ
Chữ nào nhắc lại tình thơ
Câu nào gợi nhớ vu vơ một thời
Em, áo trắng bước vào đời
Anh, chinh chiến duỗi dong hoài - xa xôi
Để rồi đổ tội thế thời
Mình xa nhau - chẳng một lời thệ giao
Thôi thì chừ gặp lại đây
Duyên xưa còn nhớ - tâm nay còn tình
Bờ xưa liễu rũ chung hình
Thu qua trăng muộn vẫn mình với ta
Nguyệt Hạ
Sept 16, 2014
Trăng thu rơi muộn giữa trời
Em nghe anh đến bên bờ khói sương
Từ ngày tim nhỏ lạc đường
Tiếng thơ anh gợi còn thương còn chờ
Chữ nào nhắc lại tình thơ
Câu nào gợi nhớ vu vơ một thời
Em, áo trắng bước vào đời
Anh, chinh chiến duỗi dong hoài - xa xôi
Để rồi đổ tội thế thời
Mình xa nhau - chẳng một lời thệ giao
Thôi thì chừ gặp lại đây
Duyên xưa còn nhớ - tâm nay còn tình
Bờ xưa liễu rũ chung hình
Thu qua trăng muộn vẫn mình với ta
Nguyệt Hạ
Sept 16, 2014
Giờ mới thấy bài thơ của O ở đây. Viết vài dòng đáp lễ.
ReplyDelete"Để rồi đổ tội thế thời
Mình xa nhau - chẳng một lời thệ giao
Thôi thì chừ gặp lại đây
Duyên xưa còn nhớ - tâm nay còn tình"
Ai đâu đổ tội thế thời
Mất nhau độ ấy... buồn ơi là buồn
Nhớ em mờ ảo như sương
Là cơn mộng dữ đêm trường xứ xa
Bây giờ gặp lại người ta
Thì trăng đã xế, là hoa úa màu
Bâng khuâng nặng trĩu, cúi đầu
Biết chăng một đoạn tình sầu còn đau!
"Để rồi đổ tội thế thời
ReplyDeleteMình xa nhau - chẳng một lời thệ giao
Thôi thì chừ gặp lại đây
Duyên xưa còn nhớ - tâm nay còn tình"
Ai đâu đổ tội thế thời
Mất nhau độ ấy... buồn ơi là buồn
Nhớ em mờ ảo như sương
Là cơn mộng dữ đêm trường xứ xa
Bây giờ gặp lại người ta
Thì trăng đã xế, là hoa úa màu
Bâng khuâng nặng trĩu, cúi đầu
Biết chăng một đoạn tình sầu còn đau!
Cám ơn anh Yên Sơn đã ghé lại đề thơ.
ReplyDeleteChúc anh năm mới Ất Mùi vạn sự như ý.
Nguyệt Hạ