Monday, June 6, 2016

QUA MỘT NĂM







Quanh đi quẩn lại, chín tháng trôi qua, và con tôi sắp hoàn thành một năm đại học. Một năm với cuộc sống mới, con sống xa nhà, học, ăn, ngủ ... nơi xa lạ, chung quanh chỉ có vài người bạn thân. Mọi thứ đều khác với cuộc sống con đã biết từ lúc sinh ra. Vậy đó, bước thứ nhất tập làm người lớn, bước chập chững vào cuộc sống tự lập.

Dù chưa phải đi làm, chưa phải lo kiếm sống, nhưng năm đầu tiên ở trường đại học cũng dạy cho con nhiều thứ. Con phải tập sống như người lớn thật sự, sống với người lạ chứ không còn sống trong gia đình với người thân. Mọi thứ hoàn toàn khác, từ nói năng đi đứng đến giờ giấc sinh hoạt. Con may mắn ở chung phòng với một người tính tình hiền lành như con, cả hai đều lo học và không làm phiền đến người kia. Những thói quen đúng giờ và tôn trọng người khác được tập luyện từ nhỏ đã giúp con không ít khi vào môi trường mới này.

Khi con về thăm và nói rằng, con về nhà để ăn cơm mẹ nấu vì ở trường không có món như ở nhà. Tôi cảm thấy tội lỗi quá, vì đã lỡ nấu những món con thích và không tìm được ở ngoài. Chương trình học nặng nề, con thức khuya học cho xong làm tôi lo lắng không yên. Ngày trước tôi đã từng thức trọn đêm để làm bài, có lẽ khi ấy Thầy tôi cũng lo lắng vậy. Bây giờ có lo cho con mới biết công ơn cha mẹ ngày xưa. Thời này còn có chuyện học trò mang súng vào trường bắn nên thêm phần bất an. Tôi chỉ biết cầu nguyện xin cho các em được yên ổn học hành, đừng có chuyện gì xáo trộn trong trường lớp.

Và như thế, những tháng hè, có lẽ tôi sẽ tiếp tục nấu những món con thích để bù lại thời gian con ở trường. Và tiếp tục cảm thấy tội lỗi. Biết làm sao bây giờ, thời gian này phải để con tập làm người lớn, mẹ chỉ có thể làm một việc là nấu ăn cho con thôi.


Nguyệt Hạ
Tháng sáu 2016






No comments:

Post a Comment