Từ ngày rước em vìa ... từ một thư sinh công tử chàng phải trở thành người thợ bất đắc dĩ để phục vụ gia đình.
Khi cây cỏ ngoài vườn đến kỳ hạn, chàng trở thành người làm vườn, cắt cỏ, chặt cây, bón phân chăm sóc hoa lá...
Khi ống nước rò rỉ hay ống cống bị nghẹt, chàng là thợ ống nước, chuyên trị ống nước vỡ, ống cống nghẹt vv...
Khi máy móc đèn đóm không chạy, chàng là thợ điện, tháo gỡ, thay bóng đèn, nối dây điện vv...
Khi computer, laptop, tablet kể cả cell phone có gì trục trặc, chàng phải là người troubleshoot và làm cho máy chạy.
Khi cần đóng đinh treo lịch hay tranh ảnh lên tường, chàng trở thành thợ mộc.
Còn những món linh tinh khác, thứ nào cũng phải gọi đến chàng.
Nàng không giúp gì hơn đứng xớ rớ gần đó làm thợ đụng, thợ đè và thợ vịn.
Chàng hay càu nhàu, ngày nghỉ ở nhà không bao giờ được nghỉ, có quá nhiều thứ cần làm.
LABOR Day là ngày làm việc, và đây là thành quả của chàng.
Sau khi kèo nhèo mấy năm trời, chàng chịu cưa gỗ đóng cái hộc kéo ra kéo vào trong ngăn tủ nhà bếp. Cái tủ sâu, món gì để phía trong là chết dí trong đó cả đời. Bây giờ có thể kéo ngăn ra thấy được mọi thứ còn gì bằng. Thấy nàng vui, khen chàng giỏi luôn miệng, chàng hứa sẽ làm thêm vài cái hộc như thế nữa.
Vui lắm, nàng đãi chàng món này, nhẹ bụng và đẹp mắt,
Ngoài trừ phải nấu nướng dọn dẹp bếp núc và những thứ vương vãi bừa bãi lung tung của chàng, kể ra cũng lời ấy chứ...
(Không tính những lúc cãi nhau chí choé la ó ỏm tỏi !)
Nguyệt Hạ
Sept 5, 2014
No comments:
Post a Comment