Chân chạm Huế rồi, Huế của ai!
Không còn mơ nữa giấc mộng dài
Huế đã đưa tay cho mình nắm
Lần đầu ôm Huế sướng từng giây
Huế đã trở mình lúc tinh sương
Hoà trong máu thịt khúc yêu thương
Nắng chợt lên cao vàng buổi sớm
Mưa vội hắt hiu xám phố buồn
Đêm lắng sông Hương sầu tiếng nhạc
Giọng Huế hò cao vượt cõi mây
Cung Thứ làm lòng mình se sắt
Đàn rơi ốt dột những âm giai
Huế sẽ vì ai nở sắc tươi
Huế đã không quên lúc ngậm ngùi
Huế của ngàn năm luôn mãi Huế
Lắng trong đau khổ đọng niềm vui
Muốn cầm tay Huế giữ thật lâu
Thì thầm với Huế một đôi câu
Mai mốt có đành chia tay Huế
Thương tiếng “ Dạ Thưa” đến bạc đầu
Da Huế mềm như tuổi hai mươi
Mắt Huế điểm trang sắc rạng ngời
Ai đã cho đi niềm lưu luyến
Huế của ai, giờ Huế của tôi!
TRẦN KIÊU BẠC
(gặp Huế đầu năm 2017)
No comments:
Post a Comment