Thursday, November 14, 2013

Thư gửi bạn nhí



Thư gửi bạn nhí,



 Mấy ngày nay trời buồn hiu làm người cũng buồn theo, nhận thư bạn. Hình như bạn biết mình đang ỉu xìu nên bạn viết thật vui, đọc và cười được một mớ.


"... đừng có giận có ghét anh Sóc nữa . Chuyển qua ''tán tỉnh '' ảnh thử đi biết đâu ảnh cảm động ko có ăn trộm  cà chua hay quậy phá trong vườn nhà. Anh Sóc nhà tui ngoan lắm ko có phá  hay là tại tui cho ảnh ăn no đủ nên ảnh chả thèm phá cũng hổng biết nữa .

Anh Sóc nhà tui mê con nhỏ Sóc đuôi cong màu đỏ bỏ nhà đi cũng cả tháng . Bữa kia ảnh về lấp ló xin '' tha thứ '' hiiiii ảnh  xin bánh với đậu phộng đó . Có bi nhiêu đó mà tui tưởng tượng , tưởng voi ra được bao nhiêu là chuyện vui ơi là vui ... "
(trích thư bạn nhí)



Chời ơi, bạn không biết sự tích chuyện con sóc nhà tui nên bạn nói vậy. Chắc Anh sóc của bạn dễ ghét lắm nên bạn mới nhìn ngó nó mà tưởng voi tưởng gấu đủ điều.

Tui kể bạn nghe nè. Nhà tui không có cây cối nhiều nhưng mấy nhà chung quanh như cái rừng, nhà nào nhà nấy cây cổ thụ um tum không thấy lối đi luôn. Thú vật chim chóc tự do tung hoành.  Mà lạ, tụi nó không chơi bên nhà họ, hình như để tổ của nó yên tỉnh, chuyên môn chạy qua nhà tui phá phách và la hét.

Trong đám đó, có con sóc hay lẩn quẩn ở sau vườn cả ngày. Ông hàng xóm 85t nói với tui là nó ở bên kia đường, (trong cái nhà như đám rừng), từ ngày ông dọn về đây đã thấy rồi, ông ở đây hơn 50 năm đó. Vậy thì tui gọi nó là con sóc già có đúng chưa? Bạn nói tui tán tỉnh anh sóc "cụ" đó hả? Không dám đâu, nhà tui có đủ ông nội ông ngoại rồi bạn ơi. Chưa rước về mới thấy ngoài sân thôi đã ớn tới óc rồi.

Nhiều đêm mùa hè tụi nó rượt nhau, chạy rầm rầm ngoài sân, dành mồi hay dành gái dành trai gì không biết, la hú inh ỏi nghe muốn rợn tóc gáy. Mỗi buổi sáng ra sau vườn là thấy có chuyện. Đất đá bay tứ tung, lổ hang loang lổ khắp nơi. Khi thì gốc cây này bị đào bới, khi thì trái cây kia bị vặt đi. Lần nào tui càm ràm thì hôm sau thấy bị phá hơn nữa.  Khi tui la nó, nó đứng kên kên cái mặt ngó lại tui một chặp rồi cong đuôi chạy trốn. Có chạy đàng nào thì tui cũng thấy cái đuôi nó ló ra, làm sao qua mặt được chứ. Có khi tui nhịn miệng, không nói tiếng nào thì nó im được vài hôm... Ta nói làm như nó nghe được tiếng người cũng không sai.

Bạn muốn nghe nữa không? Mùa xuân là mùa bọn chim sẻ nhỏ làm tổ trong mấy gốc thông bút hay giàn bông giấy.  Thấy mấy con chim ríu ra ríu rít bay ra bay vào đan tổ dể thương lắm. Rồi có những buổi sáng thấy chim con nở ra kêu chip chíp... Và cũng có những buổi sáng nhìn thấy vỏ trứng rơi dưới gốc cây, giận ơi là giận vì biết ngay con sóc già ăn cắp trứng trong tổ chim... Thường, chim con nở ra, vỏ trứng nằm lại trong tổ, không biết chim mẹ làm gì mấy cái vỏ trứng đó nhưng không bao giờ rơi ra ngoài. Mới đầu tui tưởng rắn vào tổ chim ăn trứng. Nhưng có lần tui thấy con sóc chạy từ cây thông bút xuống, hai tay ôm trái trứng bé xíu, mới biết rằng nó vào tổ chim ăn trôm. Thấy vậy mà không làm gì được, chỉ tội nghiệp cho chim mẹ bị mất con thôi.

Vậy vậy đó, bạn đừng có nói tui "hết ghét" mấy con sóc ở đây. Tui sợ nó lắm, không dám tới gần luôn, chỉ đứng xa xa nhìn thôi. Thấy nó chạy gần tới thì tui chạy vào nhà, đóng cửa lại. Bạn cứ ở đó mà "tình tự" với Anh sóc của bạn, biết đâu Anh sóc của bạn còn trẻ trung nên tính tình còn tốt, sóc cụ già đời nên chả tốt tí nào.


Trả lời thư của bạn nhí ở đây nghen, đừng théc méc tại sao tui chậm trả lời bạn. Tại ông mặt trời không chịu thức dậy mấy ngày nay, làm tui buồn ... ngủ theo. Chúc bạn nhí vui với Anh sóc của bạn. Tui vui ké theo bạn cũng được hén.



Nguyệt Hạ
Nov 14, 2013



 
Hôm hè đi chơi, thấy con sóc bông này, nghĩ đến bạn nhí khoái sóc, 

tui nhờ con trai chớp tấm hình, mang về tặng nè, thích hông?

No comments:

Post a Comment