Thursday, December 31, 2015
Tuesday, December 29, 2015
You'll Never Find Another Love - Michael Bublé
Michael Bublé & Laura Pausini
Songwriter: Michael Bublé
You'll never find, as long as you live
Someone who loves you tender like I do
You'll never find, no matter where you search
Someone who cares about you the way I do
Whoa, I'm not braggin' on myself, baby
But I'm the one who loves you
And there's no one else! No one else!
You'll never find, it'll take the end of all time
Someone to understand you like I do
You'll never find the rhythm, the rhyme
All the magic we shared, just us two
Whoa, I'm not tryin' to make you stay, baby
But I know some how, some day, some way
You are (you're gonna miss my lovin')
You're gonna miss my lovin' (you're gonna miss my lovin')
You're gonna miss my lovin' (you're gonna miss my lovin')
You're gonna miss, you're gonna miss my lo-o-ove
Late in the midnight hour, baby (you're gonna miss my lovin')
When it's cold outside (you're gonna miss my lovin')
You're gonna miss, you're gonna miss my lo-o-ove
You'll never find another love like mine
Someone who needs you like I do
You'll never see what you've found in me
You'll keep searching and searching your whole life through
Whoa, I don't wish you no bad luck, baby
But there's no ifs and buts or maybes
(You're gonna) You're gonna miss (miss my lovin')
You're gonna miss my lovin' (you're gonna miss my lovin')
I know you're gonna my lovin' (you're gonna miss my lovin')
You're gonna miss, you're gonna miss my lo-o-ove
Whoa, oh, oh, oh, oh (you're gonna miss my lovin')
Late in the midnight hour, baby (you're gonna miss my lovin')
When it gets real cold outside (you're gonna miss my lovin')
I know, I know that you are gonna miss my lo-o-ove
Let me tell you that you're gonna miss my lovin'
Yes you will, baby (you're gonna miss my lovin')
When I'm long gone
I know, I know, I know that you are gonna miss
Someone who loves you tender like I do
You'll never find, no matter where you search
Someone who cares about you the way I do
Whoa, I'm not braggin' on myself, baby
But I'm the one who loves you
And there's no one else! No one else!
You'll never find, it'll take the end of all time
Someone to understand you like I do
You'll never find the rhythm, the rhyme
All the magic we shared, just us two
Whoa, I'm not tryin' to make you stay, baby
But I know some how, some day, some way
You are (you're gonna miss my lovin')
You're gonna miss my lovin' (you're gonna miss my lovin')
You're gonna miss my lovin' (you're gonna miss my lovin')
You're gonna miss, you're gonna miss my lo-o-ove
Late in the midnight hour, baby (you're gonna miss my lovin')
When it's cold outside (you're gonna miss my lovin')
You're gonna miss, you're gonna miss my lo-o-ove
You'll never find another love like mine
Someone who needs you like I do
You'll never see what you've found in me
You'll keep searching and searching your whole life through
Whoa, I don't wish you no bad luck, baby
But there's no ifs and buts or maybes
(You're gonna) You're gonna miss (miss my lovin')
You're gonna miss my lovin' (you're gonna miss my lovin')
I know you're gonna my lovin' (you're gonna miss my lovin')
You're gonna miss, you're gonna miss my lo-o-ove
Whoa, oh, oh, oh, oh (you're gonna miss my lovin')
Late in the midnight hour, baby (you're gonna miss my lovin')
When it gets real cold outside (you're gonna miss my lovin')
I know, I know that you are gonna miss my lo-o-ove
Let me tell you that you're gonna miss my lovin'
Yes you will, baby (you're gonna miss my lovin')
When I'm long gone
I know, I know, I know that you are gonna miss
Monday, December 28, 2015
So This Is Christmas - John Lennon
So This Is Christmas - John Lennon
Songwriters: Yoko Ono; John Lennon
So this is Christmas
And what have you done
Another year over
And a new one just begun
And what have you done
Another year over
And a new one just begun
And so this is Christmas
I hope you have fun
The near and the dear ones
The old and the young
A very merry Christmas
And a happy New Year
Let's hope it's a good one
Without any fear
And a happy New Year
Let's hope it's a good one
Without any fear
And so this is Christmas
For weak and for strong
For rich and the poor ones
The war is so long
For weak and for strong
For rich and the poor ones
The war is so long
And so happy Christmas
For black and for white
For yellow and red ones
Let's stop all the fight
A very merry Christmas
And a happy New Year
Let's hope it's a good one
Without any fear
And a happy New Year
Let's hope it's a good one
Without any fear
And so this is Christmas
And what have we done
Another year over
And a new one just begun
And what have we done
Another year over
And a new one just begun
And so happy Christmas
I hope you have fun
The near and the dear ones
The old and the young
A very merry Christmas
And a happy New Year
Let's hope it's a good one
Without any fear
And a happy New Year
Let's hope it's a good one
Without any fear
And so this is Christmas
And what have we done
Another year over
And a new one just begun
And what have we done
Another year over
And a new one just begun
Friday, December 25, 2015
XIN GIỮ GIÙM MỘT TIẾNG CHUÔNG NGÂN
Diễn ngâm Hồng Vân
MERRY CHRISTMAS & HAPPY NEW YEAR
ﻺ Xin gởi đến LTPK như là một gởi gấm
tâm tư rất sâu đậm của tác gỉa …
ﻺ Xin gởi đến LTPK như là một gởi gấm
tâm tư rất sâu đậm của tác gỉa …
Chào Sàigòn, chào cơn gió mùa Đông
Hỏi thăm những hàm răng run lập cập
Những làn môi xám màu trong gió bấc
Hỏi thăm những hàm răng run lập cập
Những làn môi xám màu trong gió bấc
Tưởng lạnh nhiều,chừng mười mấy độ C
Lề đường vỡ bung dưới bước chân đi
Guốc cao gót rung từng viên gạch vỡ
Đêm gần khuya chờ nhau đi Thánh Lễ
Áo đủ màu trộn vào tiếng chuông xa
Lề đường vỡ bung dưới bước chân đi
Guốc cao gót rung từng viên gạch vỡ
Đêm gần khuya chờ nhau đi Thánh Lễ
Áo đủ màu trộn vào tiếng chuông xa
Đêm của em, đêm xuýt xoa bờ vai lạnh
Đêm của anh, đêm ngọt ngào bàn tay ấm
Đêm đầy trời sao, “Đêm Thánh Vô Cùng”
Dập dềnh ngoài nhau bụi đường mệt mỏi
Nghĩ đêm dài mà đêm qua rất vội
Còn lại trong nhau nỗi nhớ bềnh bồng
Xin em giữ giùm một tiếng chuông ngân
Rúc vào chăn êm còn vang chuông đổ
Cất cho anh chút chuông lùa qua khe cửa
Chuông của Nhà Thờ, chuông của tim anh!
Trần Kiêu Bạc
Tuesday, December 22, 2015
Sunday, December 20, 2015
MỪNG GIÁNG SINH
Mừng Giáng Sinh
Giáng sinh đèn đuốc sáng muôn nhà
Rộn rã chuông ngân vẳng vọng xa
Nghèo túng âm thầm lo chạy vạy
Dư tiền rủng rỉnh sắm mua quà
Cầu xin ân sủng lời kinh kệ
Khấn nguyện an bình tiếng thánh ca
Chuẩn bị tâm hồn đêm tận hiến
Trang hoàng nhà cửa vạn nhành hoa
Nguyệt Hạ
Giáng sinh đèn đuốc sáng muôn nhà
Rộn rã chuông ngân vẳng vọng xa
Nghèo túng âm thầm lo chạy vạy
Dư tiền rủng rỉnh sắm mua quà
Cầu xin ân sủng lời kinh kệ
Khấn nguyện an bình tiếng thánh ca
Chuẩn bị tâm hồn đêm tận hiến
Trang hoàng nhà cửa vạn nhành hoa
Nguyệt Hạ
Thursday, December 17, 2015
Lục Bát

Thêm
Thêm mùa thêm nắng thêm thương
Thêm một tí xiú vấn vương mơ hồ
Thêm sương thêm gió thêm thơ
Thêm vào bên cõi bơ vơ lặng thầm
Thêm tình thêm nghĩa thêm nồng
Thêm câu thương nhớ tình hồng gởi ai
Thêm buồn thêm khóc thêm hoài
Thêm sao cho đủ thêm ngoài thêm trong
Thêm lời thêm ý thêm lòng
Thêm cho đến hết trông mong đợi chờ
Nguyệt Hạ
Tuesday, December 15, 2015
Tự Tình Đêm
Lặng lẽ chờ ai dưới ánh trăng
Thơ thẩn trông lên bóng chị Hằng
Người ôm nỗi nhớ tim đau buốt
Trăng khuất xa dần đêm tàn canh
Trăng chia vũng tối làm hai mảnh
Xa cách phương trời tình xẻ đôi
Ô thước bắc cầu tìm ảo ảnh
Ngân hà lỗi nhịp tràn lệ rơi
Phố gió đến đây nửa khoảng đời
Chia nhau hò hẹn hỡi người ơi
Lý Bạch ôm trăng còn in bóng
Thi sĩ Nàng thơ mộng xa vời
Nhớ quyện cùng gió xoáy tâm tư
Mơn man tóc rối giữa thực hư
Gió theo người mãi không về nữa
Tóc còn lại đây - tóc tương tư
Nguyệt Hạ
Thursday, December 10, 2015
Thơ Gã Khờ & NH
Nhỏ Ơi !
Hình như là nhỏ đang yêu
Nên thơ chan chứa thật nhiều mật hương
Nhỏ à , anh rất nhớ em
Như cơn gió nhớ trăng đêm bên thềm
Nhớ làn môi ấm ngọt mềm
Để khi xa cách càng thèm gần hơn
Nhỏ à , anh thấy cô đơn
Lúc em bất chợt dỗi hờn vu vơ
Buồn vương lên cả câu thơ
Mặc ngày với tháng hững hờ trôi đi
Nhỏ à , hà tiện làm chi
Im không chịu nói '' ừ , thì thương anh ''
Trong tim nhung nhớ xây thành
Tình anh chỉ mãi riêng dành em thôi
Nhỏ yêu ai ?
Nói cho rồi
Để anh khỏi phải bồi hồi .
Nhỏ ơi !
Gã Khờ
Khờ ơi,
Hình như nhỏ hổng biết iu
Bao nhiêu chữ nghĩa trốn tiêu mất rồi
Nghe Khờ nói rất nhớ em
Sao mà nóng nóng hai bên má hồng
Nhớ chi cho khổ trong lòng
Trăng lên trăng lặn nước ròng đẩy đưa
Ai kiu Khờ cứ làm thơ
Thương mây khóc gió bơ vơ một mình
Nghe Khờ kể lể i hình
Cô đơn làm bạn của mình với ta
Nhỏ giờ chưa chịu nhận ra
Có Khờ iu ái - í da ... rùng mình
Thôi Khờ kiếm đại bóng hình
Của ai gần đó tự tình đi nghen
Nhỏ ở xa - chốn bình yên
Khờ tha cho nhỏ - cái diên ... vô tình
Nhỏ hay quên
Sunday, December 6, 2015
Nơi Dừng Chân
Chiếc
xe đò ngừng lại ngủ đêm ở một chỗ nào đó trên con đường đi. Trời đã tối
nên tôi không biết được đây là đâu. Mọi người lục tục xuống xe đi
tìm chỗ ăn và ngủ. Tôi chưa bao giờ phải ngủ đêm dọc đường nên thấy hơi
sợ. Cũng chưa bao giờ vào tiệm quán nào ăn một mình nói
chi đến tìm chỗ ngủ...
Khu đất trống cho những chiếc xe đò đậu lại qua đêm đã có nhiều xe ngừng từ trước. Hai bên đường cũng có nhiều tiệm quán. Người người ồn ào tấp nập chia nhau ra vào những cái quán đông đảo. Tôi còn ngồi trên xe nhìn quanh quẩn, không biết mình phải vào quán nào. Ngó sang bên kia đường có một cái quán nhỏ, vắng nhưng đèn Néon sáng trưng, tôi nghĩ trong bụng, mình sẽ đến quán đó vì vắng người, không phải đụng chạm với ai. Bước xuống xe, băng qua đưòng tôi bước vào quán. Trong đó, thật sơ sài với một hai chiếc bàn thấp và vài cái ghế nhỏ. Chị chủ quán ngủ gà gật trên chiếc võng sau lưng cái sạp nhỏ có nồi cơm và các nồi thức ăn. Tự nhiên một cái cảm giác lạ lạ đến với tôi. Nhìn chị còn trẻ, hơn tôi độ vài tuổi hay có thể không hơn mà vì cuộc sống nắng mưa đã làm chị nhìn già dặn đi ...Trong tay chị còn có một em bé khoảng vài tháng. Nhìn hai mẹ con ngủ ngon lành tôi không dám lên tiếng sợ phá giấc ngủ của chị và cháu. Khẽ kéo một chiếc ghế nhỏ tôi ngồi xuống cố không gây tiếng động. Không biết phải làm gì trong lúc này. Tôi cũng không đói lắm chưa cần phải ăn, cũng chưa cần phải ngủ vì tôi đã ngủ trên xe. Tôi ngồi yên như vậy trong một lúc khá lâu thì có hai người đàn ông ồn ào đi vào quán. Chị chủ quán giật mình thức dậy, đon đả chào khách. Lúc này chị vẫn chưa thấy tôi ngồi trong góc. Chờ chị mang thức ăn thức uống cho hai người kia xong tôi đến gần và hỏi thăm về chỗ trọ đêm nay. Chị vui vẻ bảo tôi cứ đi thắng ra phía sau, có giường ngủ và nước để tắm rửa... Chị nói cứ tự nhiên chọn chiếc giường nào chưa có ai thì ngủ !
Bên hông nhà có lối đi. Ngay sau lưng quán ăn là một căn phòng dài trong đó có vài chiếc giường đủ cỡ lớn, nhỏ và vài chiếc phản. Có chiếc đã giăng màn sẵn sàng. Tôi đoán có người ngủ trong đó. Ngọn đèn vàng trên trần nhà cũng đủ sáng để thấy rõ mọi thứ. Tôi đi ra phía sau thì thấy có một cái giếng nước. Mọi thứ đều sạch sẽ, không đến nỗi kinh khủng như tôi tưởng tượng.
Lại đi vòng ra phía trước, bây giờ tôi nghĩ cần phải ăn cái gì đó trước khi đi ngủ. Chị dọn cho tôi một đĩa cơm với thịt kho trứng, và một bát canh rau cùng một ly trà nhỏ. Tuy cơm đã nấu lâu nhưng vẫn còn ấm nên ăn cũng được không đến nỗi nào. Tôi đoán nước trà này đã cho thêm nước sôi vào bao nhiêu lần từ buổi sáng nên có uống cũng không mất ngủ. Vừa ăn vừa hỏi thăm, được biết chị còn có một cháu gái năm tuổi nữa. Chồng chị đi dạy học trong thị xã nên tối chị để anh ngủ, chị thức đêm trông quán một mình. Cháu bé mới được ba tháng nên chị mang cháu bên cạnh... Tôi hỏi thêm, làm sao mà chị trông được hàng quán, chợ búa, nấu nướng và trông con, bao nhiêu thứ cùng một lúc? Chị cười, với một vẻ an phận,
-Rồi cũng quen thôi cô à, sáng sớm mai khi vắng xe thì tôi đi chợ về nấu ăn, khi nào vắng khách thì ngủ một chút....
Nghe chị nói một cách thản nhiên, tôi thầm nghĩ sao có người giỏi chịu đựng thế? Đời sống và sự mưu sinh đã khiến một người phụ nữ yếu đuối thể xác như vậy mà có sự chịu đựng dẻo dai đến thế sao? Chỉ khoảng hơn kém tôi vài tuổi, tôi còn rong chơi, ăn chưa no lo chưa tới mà chị đã phải lo lắng và quán xuyến cho cả gia đình, con cái, hàng quán.
Buổi sáng thức dậy, tôi đi ra sau giếng nước thấy một em bé gái nhỏ tí teo, đoán chừng đây là con gái chị. Bé nói,
- Má nói con xách nước cho cô rửa mặt.
Nghĩ thầm, ai nỡ nào để một em bé tí tẹo như vậy xách nước cho mình rửa mặt, tôi bảo em,
- Con đi lên phía trước phụ má đi, cô tự lấy nước được.
- Con còn phải đổ nước cho đầy mấy cái lu trong kia nữa cô à.
Nhìn quanh, có vài cái lu nhỏ để sẵn cho khách trọ có nước tắm rửa. Tôi lắc đầu, không hiểu nỗi làm sao mà em bé 5 tuổi có thể làm được việc này. Nói dại, chẳng may em té xuống giếng thì đến khi nào mẹ em mới hay?
Chào từ giã chị chủ quán khi xe sắp chuyển bánh. Trọn chuyến đi còn lại, tôi không ngừng suy nghĩ đến chị. Tôi cảm thấy phục chị ghê lắm vì còn rất trẻ nhưng chị quá đảm đang lo lắng cho gia đình, chồng con và buôn bán. Tôi chỉ tiếc một điều, không hỏi tên tuổi chị, và tôi cũng không nhớ chỗ dừng chân đêm ấy là nơi đâu? Mấy năm sau, mỗi lần ngồi xe đò đi trên đoạn đường ấy là tôi cứ hy vọng được nhìn thấy lại chiếc quán trọ nhỏ, vắng, sáng trưng ánh đèn Néon ngày nào.
Tôi không quên được chị. Mấy mươi năm qua, tôi luôn nghĩ về người phụ nữ ấy. Các cháu bé con chị chắc nay đã lớn và có gia đình riêng. Còn chị, tôi vẫn thắc mắc, đến bây giờ có lẽ chị đã thong thả hơn ngày nào chăng? Tôi luôn kể về chị cho những người bạn nghe và vẫn còn thắc mắc điều gì đã giúp chị có sức chiu đựng bền bỉ như vậy? Tình yêu với chồng con, hay tâm hồn của người phụ nữ Việt luôn nhận lấy trách nhiệm và bổn phận về mình để lo lắng cho gia đình?
Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Khu đất trống cho những chiếc xe đò đậu lại qua đêm đã có nhiều xe ngừng từ trước. Hai bên đường cũng có nhiều tiệm quán. Người người ồn ào tấp nập chia nhau ra vào những cái quán đông đảo. Tôi còn ngồi trên xe nhìn quanh quẩn, không biết mình phải vào quán nào. Ngó sang bên kia đường có một cái quán nhỏ, vắng nhưng đèn Néon sáng trưng, tôi nghĩ trong bụng, mình sẽ đến quán đó vì vắng người, không phải đụng chạm với ai. Bước xuống xe, băng qua đưòng tôi bước vào quán. Trong đó, thật sơ sài với một hai chiếc bàn thấp và vài cái ghế nhỏ. Chị chủ quán ngủ gà gật trên chiếc võng sau lưng cái sạp nhỏ có nồi cơm và các nồi thức ăn. Tự nhiên một cái cảm giác lạ lạ đến với tôi. Nhìn chị còn trẻ, hơn tôi độ vài tuổi hay có thể không hơn mà vì cuộc sống nắng mưa đã làm chị nhìn già dặn đi ...Trong tay chị còn có một em bé khoảng vài tháng. Nhìn hai mẹ con ngủ ngon lành tôi không dám lên tiếng sợ phá giấc ngủ của chị và cháu. Khẽ kéo một chiếc ghế nhỏ tôi ngồi xuống cố không gây tiếng động. Không biết phải làm gì trong lúc này. Tôi cũng không đói lắm chưa cần phải ăn, cũng chưa cần phải ngủ vì tôi đã ngủ trên xe. Tôi ngồi yên như vậy trong một lúc khá lâu thì có hai người đàn ông ồn ào đi vào quán. Chị chủ quán giật mình thức dậy, đon đả chào khách. Lúc này chị vẫn chưa thấy tôi ngồi trong góc. Chờ chị mang thức ăn thức uống cho hai người kia xong tôi đến gần và hỏi thăm về chỗ trọ đêm nay. Chị vui vẻ bảo tôi cứ đi thắng ra phía sau, có giường ngủ và nước để tắm rửa... Chị nói cứ tự nhiên chọn chiếc giường nào chưa có ai thì ngủ !
Bên hông nhà có lối đi. Ngay sau lưng quán ăn là một căn phòng dài trong đó có vài chiếc giường đủ cỡ lớn, nhỏ và vài chiếc phản. Có chiếc đã giăng màn sẵn sàng. Tôi đoán có người ngủ trong đó. Ngọn đèn vàng trên trần nhà cũng đủ sáng để thấy rõ mọi thứ. Tôi đi ra phía sau thì thấy có một cái giếng nước. Mọi thứ đều sạch sẽ, không đến nỗi kinh khủng như tôi tưởng tượng.
Lại đi vòng ra phía trước, bây giờ tôi nghĩ cần phải ăn cái gì đó trước khi đi ngủ. Chị dọn cho tôi một đĩa cơm với thịt kho trứng, và một bát canh rau cùng một ly trà nhỏ. Tuy cơm đã nấu lâu nhưng vẫn còn ấm nên ăn cũng được không đến nỗi nào. Tôi đoán nước trà này đã cho thêm nước sôi vào bao nhiêu lần từ buổi sáng nên có uống cũng không mất ngủ. Vừa ăn vừa hỏi thăm, được biết chị còn có một cháu gái năm tuổi nữa. Chồng chị đi dạy học trong thị xã nên tối chị để anh ngủ, chị thức đêm trông quán một mình. Cháu bé mới được ba tháng nên chị mang cháu bên cạnh... Tôi hỏi thêm, làm sao mà chị trông được hàng quán, chợ búa, nấu nướng và trông con, bao nhiêu thứ cùng một lúc? Chị cười, với một vẻ an phận,
-Rồi cũng quen thôi cô à, sáng sớm mai khi vắng xe thì tôi đi chợ về nấu ăn, khi nào vắng khách thì ngủ một chút....
Nghe chị nói một cách thản nhiên, tôi thầm nghĩ sao có người giỏi chịu đựng thế? Đời sống và sự mưu sinh đã khiến một người phụ nữ yếu đuối thể xác như vậy mà có sự chịu đựng dẻo dai đến thế sao? Chỉ khoảng hơn kém tôi vài tuổi, tôi còn rong chơi, ăn chưa no lo chưa tới mà chị đã phải lo lắng và quán xuyến cho cả gia đình, con cái, hàng quán.
Buổi sáng thức dậy, tôi đi ra sau giếng nước thấy một em bé gái nhỏ tí teo, đoán chừng đây là con gái chị. Bé nói,
- Má nói con xách nước cho cô rửa mặt.
Nghĩ thầm, ai nỡ nào để một em bé tí tẹo như vậy xách nước cho mình rửa mặt, tôi bảo em,
- Con đi lên phía trước phụ má đi, cô tự lấy nước được.
- Con còn phải đổ nước cho đầy mấy cái lu trong kia nữa cô à.
Nhìn quanh, có vài cái lu nhỏ để sẵn cho khách trọ có nước tắm rửa. Tôi lắc đầu, không hiểu nỗi làm sao mà em bé 5 tuổi có thể làm được việc này. Nói dại, chẳng may em té xuống giếng thì đến khi nào mẹ em mới hay?
Chào từ giã chị chủ quán khi xe sắp chuyển bánh. Trọn chuyến đi còn lại, tôi không ngừng suy nghĩ đến chị. Tôi cảm thấy phục chị ghê lắm vì còn rất trẻ nhưng chị quá đảm đang lo lắng cho gia đình, chồng con và buôn bán. Tôi chỉ tiếc một điều, không hỏi tên tuổi chị, và tôi cũng không nhớ chỗ dừng chân đêm ấy là nơi đâu? Mấy năm sau, mỗi lần ngồi xe đò đi trên đoạn đường ấy là tôi cứ hy vọng được nhìn thấy lại chiếc quán trọ nhỏ, vắng, sáng trưng ánh đèn Néon ngày nào.
Tôi không quên được chị. Mấy mươi năm qua, tôi luôn nghĩ về người phụ nữ ấy. Các cháu bé con chị chắc nay đã lớn và có gia đình riêng. Còn chị, tôi vẫn thắc mắc, đến bây giờ có lẽ chị đã thong thả hơn ngày nào chăng? Tôi luôn kể về chị cho những người bạn nghe và vẫn còn thắc mắc điều gì đã giúp chị có sức chiu đựng bền bỉ như vậy? Tình yêu với chồng con, hay tâm hồn của người phụ nữ Việt luôn nhận lấy trách nhiệm và bổn phận về mình để lo lắng cho gia đình?
Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Tháng giêng 2011
Wednesday, December 2, 2015
Tiếng Mưa Đêm
Hạt mưa xuân gõ nhịp bên thềm
Trời khuya lạnh co mình trăn trở
Nước rơi hoà tan loãng niềm riêng
Sương sớm đọng ngân nga chực vỡ
Ngọn gió lùa thoang thoảng mành treo
Cỏ non xanh uốn mình mong đợi
Giọt nước tràn rơi xuống tan theo
Ai chờ ai nơi khung cửa nhỏ
Sớm mai này gửi chữ nhớ thương
Tình yêu ấy hoà trong hơi thở
Thì thầm bên tai nhỏ yêu đương
Khúc tình ca vẽ vời ươm mộng
Duyên nợ nào cộng với ước mơ
Dang tay đón ngõ đường định mệnh
Đứng bên đời gõ nhịp cùng mưa
Cỏ non xanh uốn mình mong đợi
Giọt nước tràn rơi xuống tan theo
Ai chờ ai nơi khung cửa nhỏ
Sớm mai này gửi chữ nhớ thương
Tình yêu ấy hoà trong hơi thở
Thì thầm bên tai nhỏ yêu đương
Khúc tình ca vẽ vời ươm mộng
Duyên nợ nào cộng với ước mơ
Dang tay đón ngõ đường định mệnh
Đứng bên đời gõ nhịp cùng mưa
Nguyệt Hạ
Tuesday, December 1, 2015
THANKSGIVING 2015
![]() |
RED ALLAMANDA |
Thêm Một Dịp Để Tạ Ơn
Buổi ăn trưa tôi chỉ nấu soup potato gnocchi với thịt gà xay ướp sẵn, hành tây, cà rốt và trái susu. Rất ngon ngọt, đậm đà, món này trở thành một món yêu chuộng của mùa đông. Nước soup không trong vì tôi không luộc potato gnocchi trước, cho thẳng vào nồi nấu chung, chất bột từ khoai tây sẽ làm nước soup hơi sánh lại, ngon hơn.
![]() |
POTATO GNOCCHI & VEGGIES SOUP |
Chuẩn bị cho buổi chiều tối, tôi làm món khoai nướng. Hấp chín, cắt làm đôi, nạo phần ruột khoai chừa lại phần vỏ dày. Nghiền phần ruột với một ít sữa tươi, tí xiú muối, để vào bụng những củ khoai cắt đôi và cho vào lò nướng.Trong khi đó, walnuts và đường, xíu muối ngào trên bếp. Lấy khoai từ lò nướng, trải candy walnut lên trên chỗ khoai nghiền, và nướng lại một lần nữa. Tôi thấy một ông đầu bếp trong TV làm món này, nấu pecan với rất nhiều bơ và maple syrup, nhiều như canh rưới lên khoai. Không muốn ăn nhiều bơ đường nên tôi tự chế, dùng walnuts, không cần bơ và maple syrup, chỉ một tí đường muối cho có vị, khoai ngọt nên không cần làm ngọt hơn nữa. Nướng hai lần khoai khô, có walnut, ăn ngọt bùi lạ miệng.
![]() |
DOUBLE BAKED YAM & CANDY WALNUTS |
Năm nào cũng có món brussel sprouts vì ai cũng thích ăn rau. Chỉ cần xào một ít hành tây xắt nhỏ với tí xíu dầu, cho brussel sprouts vào đảo đều vài phút, tí xiú muối, để vào lò nướng khoảng 10-15 phút là chín. Nhờ có hành tây, brussel sprouts có vị ngọt rất dễ ăn. Tôi nướng khoai và rau này cùng một lần.
![]() |
ROASTED BRUSSEL SPROUTS |
![]() |
BUTTER GARLIC FRIED CHICKEN TENDER |
Món creamed corn là món con thích từ ngày con nhỏ. Năm nào cũng chỉ ăn vào dịp lễ cuối năm ở nhà chị. Hôm nay tôi làm thử, khui mấy hộp creamed corn, thêm một ít heavy cream và sữa, tất cả vào nồi và đun lửa nhỏ cho sôi nhẹ. Khuấy đều, nấu khoảng 15 phút, trước khi tắt lửa, thêm vào một tí xíu bơ và một muỗng cà phê bột bắp. Thấy công thức làm cần nhiều bơ, sữa, heavy cream, tôi nấu theo ý mình, chỉ dùng một muỗng cà phê bơ thay vì nguyên một cây bơ như họ nói. Con cho một ít cheddar cheese lên mặt soup và để vào lò nướng. Không cần nhiều bơ sữa vẫn ngon lành không thua gì ở nhà hàng.
![]() |
SIMPLE THANKSGIVING DINNER |
Năm nào cũng vậy, sau bữa ăn tráng miệng bằng pecan pie và ice cream, hai món mua ở ngoài. Pecan dòn và bùi trong vị ngọt và mềm của apple pie và lạnh lạnh tan chảy béo béo của ice cream, đi kèm cà phê đen không đường. Heaven. Sau khi ăn các món mặn, có vị ngọt này thật ngon. Và ngon ngọt quá nên chỉ được ăn hai lần trong hai dịp lễ cuối năm. Quanh năm phải nhịn.
![]() |
PECAN PIE & BLACKBERRY DARK CHOCOLATE ICE CREAM |
Tôi đã có một bữa ăn lễ Tạ Ơn thật đơn giản nhưng ngon lành cho gia đình nhỏ của mình. Tốn ít giờ để nấu chỉ phần dọn rửa là hoa mắt thôi.
Không cần đợi đến ngày lễ Tạ Ơn, chúng tôi tạ ơn mỗi ngày vì mình có cơm ăn áo mặc, được ở trong nhà với chăn mền êm ấm. Nghĩ đến những người kém may mắn thấy mình được quá nhiều ân sủng trong đời sống này.
Xin Tạ Ơn những ơn lành chúng ta đã và đang có.
Nguyệt Hạ
ThanksGiving 2015
Monday, November 30, 2015
Thơ Phổ Nhạc TKB
Trái Tim Mùa Thu
Thơ: Trần Kiêu Bạc
Nhạc: Ngọc Thiên Hoa
Trình bày: Tố Hà
Friday, November 27, 2015
Thơ Phổ Nhạc NH
Nhạc: Võ Vĩnh Thuận
Hòa âm: Kiên Thanh
Ca sĩ: Kim Khánh, Mai Phương Trâm
Thơ: Nguyệt Hạ
Mời bấm vào để nghe:
Trình bày: Kim Khánh
Trình bày: Mai Phương Trâm
Labels:
NH,
VOVINHTHUAN
Tuesday, November 17, 2015
Friday, November 13, 2015
PRAY FOR PARIS
My thoughts and prayers are with the victims and their families.
Paris Terror Attacks: Tributes around the world, in pictures
Source: The Telegraph
France was in a nationwide state of emergency after a night of horror in Paris when gunmen sprayed restaurants with bullets, massacred scores of concert-goers and launched suicide attacks near the national stadium, killing more then 129 and injured 352 people. November 13, 2015.
France was in a nationwide state of emergency after a night of horror in Paris when gunmen sprayed restaurants with bullets, massacred scores of concert-goers and launched suicide attacks near the national stadium, killing more then 129 and injured 352 people. November 13, 2015.
Picture: Getty Images
People
light candles as the Tel Aviv Municipality building is illuminated with
the French national flag colors as people came to show solidarity for
the victims of the Paris attacks in Rabin's square in Tel Aviv, Israel
Picture: EPA
London's iconic Tower Bridge joins in the tributes
Picture: AFP
The blue, white and red colours of France's national flag are projected onto the sails of Sydney's Opera House in Australia
Picture: REUTERS/Jason Reed
In central Belgrade, Serbia, a tower is lit up in honour of the vicitims of the French terror attacks
Picture: Reuters
Mexico City's senate building
Picture: REUTERS
San Francisco City Hall
Picture: REUTERS
People hold up placards during a vigil for victims of the Paris terror attacks at Martin Place in Sydney, Australia
Picture: Getty Images
Picture: EPA
Wednesday, November 11, 2015
Friday, November 6, 2015
Trống Vắng
Trống Vắng
Yên Sơn
Chi lạ rứa tui với O khác họ
Lại sanh lòng quyến luyến người dưng
Tưởng O đi, rảnh nợ tui mừng
Sẽ mặc sức lên diễn đàn quậy phá
O biết không mấy hôm ni buồn quá
Tui thẫn thờ đi nhặt lá vàng rơi
Mùa ở đây chừ cũng đã xuân rồi
Rứa mà vẫn còn lá vàng lây lất
O biết không chiều hôm qua say ngất
Tối ôm đàn ra hát dưới trăng suông
Ngó mông lung, tìm trong cõi vô thường
Mong thấy bóng dáng ai cười say đắm
O biết không có cái gì lạ lắm
Trong lòng tui, kể từ bữa O đi
Cứ xôn xao như thiếu vắng cái gì
Khi bối rối lại đem hình ra hỏi
Dù vẫn nhớ, hôm O đi, có nói
Hai tuần sau O chắc sẽ quay về
Nhưng thời gian dài chi lạ rứa thê
Cứ thỉnh thoảng lại nhìn lên tờ lịch
Wednesday, November 4, 2015
Một Lần Nào Cho Tôi Gặp Lại Em
Một Lần Nào Cho Tôi Gặp Lại Em
Tác giả: Vũ Thành An
Trình bày: Elvis Phương
Một lần nào cho tôi gặp lại em
Đôi môi đó đến nay còn nồng
Một lần nào cho tôi gặp lại em
Rồi nghìn thu sẽ là nhung nhớ
Dòng đời nào đưa em về đâu
Sao không thấy qua đây một lần
Dòng đời này đưa tôi về đâu
Những bến bờ xưa cũ đã mờ
Ôi mái tóc mây bay - giờ còn không
tiếng nói thơ ngây
- giờ còn không
em có vui không
hai má còn hồng?
Tuổi thơ qua mau quá
Tôi ngỡ như ngày nào
Đôi mắt em như sao
Soi thấu tâm hồn nhau
Giờ đời tôi đã úa
Tay cố với cùng người
Tim cố nuôi thân tôi
Đôi mắt quầng thâm rồi
Một lần nào cho tôi gặp lại em
Nghe em nói tôi vui một lần
Một lần nào cho tôi gặp lại em
Còn chút tình đốt hết một lần
Monday, November 2, 2015
Sân Ga
Cuối tuần, tôi rời sân ga ...
Vài phút ngồi trong toa xe nhìn ra ngoài, tàu chưa chạy, bỗng dưng nghĩ đến một hình ảnh tiễn đưa. Hai người lưu luyến, bịn rịn không muốn rời, hai cánh tay buông ra, rồi một người đứng yên vẫy tay, người bước đi chân cất lên nhưng hình như lòng muốn quay lại... Hình ảnh một vòng tay ôm, một nụ hôn trước khi từ giã, hình ảnh không những đẹp mà còn ấm lòng. Lại lẩn thẩn tự hỏi, nụ hôn từ giã ấm lòng hay đau lòng? chia tay làm sao vui, làm sao ấm? dứt rời nhau, lòng sẽ đau đớn phải chăng? Có ai hiểu được tâm trạng người chia tay? hiểu chứ nhưng làm sao diễn tả cho người khác hiểu mình?
Tiếng còi tàu, từ bên trong nghe không lớn lắm nhưng người đứng lại có thể gọi đó là một âm thanh xé lòng vì đánh dấu giờ phút xa rời. Bánh xe từ từ lăn, nhiều cánh tay đưa lên vẫy vẫy, làm sao giữ lại nụ hôn vừa gửi gấm, làm sao cô đọng lại giây phút vừa đánh mất... Từng khuôn cửa sổ vụt qua, cảnh vật bên ngoài trôi nhanh, nhanh hơn, nhanh hơn và mất hút. Cảm giác vẫn chưa rời người trong toa tàu, có gì trong đầu người đúng lại sân ga lúc này? Chắc chắn là buồn, là hụt hẫng, là trống vắng...
Tôi thích những chuyến tàu, tôi yêu những chuyến đi, tôi không muốn chia lìa, tôi không lạ gì cảnh chia tay và tôi vẫn đi về...
Nguyệt Hạ
Tháng mười một 2015
Tuesday, October 27, 2015
Hạt Nhớ
Hạt Nhớ
Hạt nhớ nẩy mầm tự cuối tim
Cây xưa lá cũ vun nỗi niềm
Đong đưa giọt thương trên cành cỗi
Rơi vỡ tan tành một mảnh riêng
Yêu dấu quẩn quanh miền xao động
Ký ức lặng lờ chốn lãng quên
Đưa tay chạm rõ dư âm quyện
Mưa rớt bên lề - đời ngả nghiêng
Sợi nhớ quàng vai cười lúng liếng
Trải dài bóng chiếc lối vàng thu
Mơ - ươm - mộng - dệt - chừng chưa đủ
Gió kết thành tơ tóc tương tư
Nguyệt Hạ
Hạt nhớ nẩy mầm tự cuối tim
Cây xưa lá cũ vun nỗi niềm
Đong đưa giọt thương trên cành cỗi
Rơi vỡ tan tành một mảnh riêng
Yêu dấu quẩn quanh miền xao động
Ký ức lặng lờ chốn lãng quên
Đưa tay chạm rõ dư âm quyện
Mưa rớt bên lề - đời ngả nghiêng
Sợi nhớ quàng vai cười lúng liếng
Trải dài bóng chiếc lối vàng thu
Mơ - ươm - mộng - dệt - chừng chưa đủ
Gió kết thành tơ tóc tương tư
Nguyệt Hạ
Thursday, October 22, 2015
PLUMERIA

Hoa sứ này thật đặc biệt, dưới mỗi cánh hoa, có viền hồng thật đẹp và lạ.
Hương hoa sứ này hơi sắc hơn hương hoa sứ loại kia.
Nhà vẫn có hoa sứ này, vẫn đẹp nhưng bây giờ có loại viền hồng nên xuống chức một bậc:
Tuesday, October 20, 2015
*** Viết Cho Một Tình Yêu ***
Viết Cho Một Tình Yêu
Yên Sơn
“Chỉ có thuyền mới hiểu biển mênh mông nhuờng nào!
Chỉ có biển mới biết thuyền đi đâu về đâu”*
Chỉ có biển mới biết thuyền đi đâu về đâu”*
anh và em ôm thương nhớ mỗi đầu
dù chúng mình lâu không gặp mặt nhau
không điện thoại, không thư từ thăm hỏi
dẫu cuồng nộ như phong ba đêm tối
vẫn môi cười với tháng nắng ngày mưa
vẫn cam lòng khi hạnh phúc đong đưa
như trái chín đầu cành bên vực thẳm
dẫu không nói, em biết anh nhớ lắm
dẫu bặt tăm, anh cũng biết em buồn
tình chúng mình lãng đãng như giọt sương
nằm lắt lẻo trên đầu cành trụi lá
thì hãy cứ nằm im như phiến đá
đâu có ai nói đá có linh hồn
mặc cho đời ai dại với ai khôn
ai mặc khải một tình yêu trái đắng ?!
đừng hỏi nhau làm gì khi trống vắng
cứ nhìn trời khi trăng tỏ đêm khuya
03102009
*Thuyền và Biển - Thơ Xuân Quỳnh, Nhạc Phan Huỳnh Điểu
Friday, October 16, 2015
Mưa Thu
Mưa Thu
Mưa hỡi mưa hoài mưa nhớ ai
Đêm thâu thao thức đếm canh dài
Trầm tư tâm sự hoài vương vấn
Đau đáu niềm riêng chẳng nhạt phai
Làn gió ngập ngừng bay rối tóc
Hơi sương thấm đậm ướt mềm vai
Mưa thu gợi nhớ ngày xưa cũ
Mùa mới mong thầm tuần thái lai
Nguyệt Hạ
Tình Thu
Mưa rớt tiếng buồn như gọi ai
Gió thu lạnh thổi những đêm dài
Chong đèn nhớ bóng thương đời mỏi
Thức giấc hong tình tiếc mộng phai
Trăng lạc nửa vành xa dấu ái
Đời chia hai ngã thiếu bờ vai
Anh ơi đi biệt sao không nói
Lối cũ em chờ bước vãng lai
Thanh Huy
Đêm Thu
Mưa rớt rơi hoài trước ngõ ai
Đêm thu nghe tiếng nước lăn dài
Hắt hiu đèn nhạt soi tình muộn
Vàng vọt trăng tàn chiếu sắc phai
Ray rức nhớ ai buồn tất dạ
Mơ màng tưởng bóng ấm đôi vai
Chắt chiu kỷ niệm trong tâm khảm
Nung nấu tấm lòng vọng ước lai
Nguyệt Hạ
Cảm tác từ Mưa Thu của Nguyệt Hạ:
Thu Đến Mưa Rơi
Thu đến mưa rơi thu khóc ai
Có bao người thức suốt đêm dài
Bâng khuâng nhớ mẹ ơn dày nặng
Khắc khoải hoài cha nghĩa chẳng phai
Chưa trả công thầy đầy tấc dạ
Chẳng đền nghĩa nước nặng hai vai
Mưa thu gợi lại bao hoài niệm
Chiêm nghiệm một đời không tái lai.
Anh Tú
10/10/2015
Thursday, October 8, 2015
PASSION FRUIT
Đang đi giữa đường rừng núi, thấy người bản xứ bày bán trái cây, ngoài các thứ thông thường như thơm, thu đủ, xoài, chuối vv..., tôi thấy có quả gì màu tím lạ mắt, cầm lên thấy mùi thơm đặc biệt. Hỏi người bán, họ nói tên là Passion Fruit. Tôi hỏi ăn làm sao, người ấy lấy dao cắt ra làm đôi, đưa cho tôi ra dấu cho vào miệng. Tôi thử một vài hạt thấy chua quá sức, chua lè lưỡi luôn. Người bán cứ nói, Very good for you, nhiều lần. Họ mời mua thêm nhưng tôi lắc đầu vì chua quá, thấy không ngon. Hôm ấy tôi trả 50 cent cho quả ấy. Từ đó đến nay, tôi chưa gặp lại quả passion fruit bao giờ, chỉ uống nước chanh dây khi đến một vài khách sạn, nhưng tôi không thích lắm.
Mùa hè năm trước tôi đi chợ trời, nghe lời dụ dỗ của anh chàng bán cây người Phi,
- You trồng hai tháng là có trái, cây này mạnh lắm.
Thích quá tôi mua ngay. Cây cao cỡ đầu người, nhà hết chỗ trồng nhưng tôi cứ mang về. Tìm chỗ nhét xuống, chật chội, chen chúc giữa bụi sả, cây cam, cây thu đủ. Hai tháng sau chờ hoài, chờ mãi, cây có lên lá nhưng chả thấy hoa trái gì. Rồi mùa lạnh đến, mùa xuân qua, muà hè lại, cây có hoa, những bông hoa màu tím trắng dễ thương vô cùng.
Một buổi sáng tình cờ nhìn lên, tôi thấy treo lủng lẳng những quả
cầu nhỏ. Vui hết biết. Ngày nào tôi cũng ra nhìn hoa và nói chuyện với
cây trái ...
Khoảng 6 đến 8 tuần quả bắt đầu đổi màu từ xanh sang hồng nhạt.
Tôi xem ở internet thấy passion fruits có quả màu tím, màu vàng, không thấy màu hồng như cây của tôi. Một tuần sau, sáng thức dậy, tôi thấy 4, 5 quả xanh rơi xuống đất. Tôi không hiểu tại sao, nước vẫn tưới đầy đủ, lá vẫn xanh, không có dấu hiệu cây khô trái rụng. Tôi mang mấy quả ấy vào nhà, qua một ngày quả đổi màu và hai ngày sau là ăn được rồi. Lạ là quả chanh dây này màu hồng chứ không phải tím.
Ngày thứ nhì hơi ửng hồng:
Ngày thứ ba đậm màu hơn:
Từ trưa đến chiều tối ăn được rồi:
Tôi cắt ra thử thấy chua và ngọt, ngon lắm. Không phải chua le lưỡi như ngày xưa ăn ở Hawaii. Và một ngày tôi nhâm nhi một quả, thưởng thức công trình trồng trọt của mình, kể cả công giúp vui văn nghệ cho cây hàng ngày nữa.
Trái này kẹt trên giàn chờ người giải thoát:
Thu đủ có khá nhiều quả lớn có nhỏ có đủ cỡ, và trái na chỉ đếm trên đầu ngón tay cũng thật ngon ngọt. Năm nay hạn hán
nên cây chanh có ít hơn mọi năm.
Tháng mười, 2015
(*) Đọc những bài nghiên cứu, hạt chanh dây có nhiều chất bổ
và tốt cho sức khỏe, từ antioxidant protection (không biết tiếng Việt là
gì), đến tim mạch (cardiovascular), đường ruột (intestinal system), bổ
sung chất magnesium và chất xơ, vv và vv.
http://www.healwithfood.org/health-benefits/passion-fruit-seeds.php
http://www.healwithfood.org/health-benefits/passion-fruit-seeds.php
Subscribe to:
Posts (Atom)